Chương 9

Cô vừa mới nói được một nửa, bàn tay không an phận ở dưới thân cô đột nhiên bóp hạt đậu nhỏ của cô thật mạnh, kích thích Nhậm Sơ Tuyết rên lên một tiếng.

Cũng may là nhờ có váy dài che đi, cho nên mẹ của Trần Hạo mới không hè phát hiện ra được có cái gì khác lạ.

Nhậm Sơ Tuyết dù có ngốc đến cỡ nào đi chăng nữa cũng biết Cố Ngưng chỉ giả vờ ngủ.

Cô cố gắng kiềm chế dục vọng quay cuồng trong lòng mình, không có cảm xúc nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của Cố Ngưng, nói với mẹ của Trần Hạo:
“Dì ơi con không sao đâu ạ, có thể là do trong xe hơi có hơi khó chịu một chút.”
Mẹ của Trần Hạo không nghi ngờ gì cả, gật đầu đáp,
“Vậy con tắt điều hoà đi nhé, dì mở cửa sổ cho con hít thở không khí thêm tí.”
Nhậm Sơ Tuyết ngoan ngoãn đáp dạ.

Chờ cho đến lúc mẹ của Trần Hạo cuối cùng không nhìn cô nữa, Nhậm Sơ Tuyết còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe thấy bên cạnh vang lên một tiếng ho nhẹ.

Nhậm Sơ Tuyết quay đầu, lập tức nhìn thấy Cố Ngưng đã mở mắt, trong đôi mắt đen nhánh thâm thúy tựa hồ ẩn chứa tình cảm khó nắm bắt.

“Chị Cố,”
Nhậm Sơ Tuyết hừ lạnh một tiếng, hạ giọng, nhưng vẫn có thể nghe ra vài phần giận dữ,
“Chị có phải nên vì hành động của chị…

Mới vừa rồi chị mạo phạm em, có phải chị nên cho em một lời giải thích không?”
Cố Ngưng cứ lẳng lặng ngồi như vậy, dáng người thẳng tắp, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng xa cách, ánh mắt cô ấy rơi xuống cổ tay đang bị Nhậm Sơ Tuyết nắm lấy, khóe miệng hơi mở ra, không nhanh không chậm nói:
“Em nghĩ sai rồi.”
Đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn thẳng vào Nhậm Sơ Tuyết, Cố Ngưng hơi nghiêng người tới gần bên tai cô, hơi nóng phả vào vành tai mẫn cảm, cả người Nhậm Sơ Tuyết cứng đờ lại.

Nhưng cô thật sự tò mò rốt cuộc cô đã nghĩ sai ở chỗ nào rồi, chẳng lẽ vừa rồi Cố Ngưng thật sự chỉ là phản ứng vô thức trong lúc ngủ mà thôi ư?

Nhớ lại lúc Cố Ngưng vừa mới xoa bóp cái kia của mình…

Nhậm Sơ Tuyết lại có chút xao động.

Hương thơm trên người Cố Ngưng như mùi hoa U Lan, âm thanh tựa hồ mang theo ma lực nào đó, làm cho người ta không tự chủ được chìm đắm vào trong đó, giọng nói của cô ấy nhẹ nhàng đến mức giống như là tiếng thì thầm của tình nhân.

“Em gái à, cái này không phải gọi là mạo phạm, mà là, quấy rối, tình dục, đấy.”

“Có điều, em nghĩ sai cũng không sao,”
Cố Ngưng tiếp tục cười khẽ một tiếng,
“Lần sau nhớ kỹ là được rồi.”

Nhậm Sơ Tuyết:
???

Còn có lần sau?!!

Suốt quãng đường còn lại, đầu óc của Nhậm Sơ Tuyết choáng váng.

Trong đầu cô có vô số hashtag hiện lên. #Hình tượng cô hoa khôi của trường trong thành phố Z sụp đổ #Hôm nay đóa hoa cao lãnh lạnh lùng ở trong ngục giam kính mời, hãy đón xem chương trình pháp luật vào ngày mai 《 Cô hoa khôi xinh đẹp của trường đại học Z đã sa đọa như thế nào 》 #Bị bạn trai và cha mẹ của bạn trai liên thủ đưa lên giường của một người con gái xa lạ, sau khi tỉnh lại, phát hiện ra thế giới của mình đã trời long đất lở. nhiều năm sau, cô mang theo cục cưng của mình, trở về một lần nữa, lần này đây, xem xem cái người hoa khôi của trường đại học tính cách hống hách lại còn bá đạo đó làm thế nào để theo đuổi lại vợ của mình 》…

Trong trạng thái rối rắm này, bất tri bất giác cô đã đến nhà của Trần Hạo, sau khi hội hợp với cha của Trần Hạo và cha mẹ của Cố Ngưng, đoàn người thuận lợi tự lái xe đến thành phố X.

Thành phố X cách thành phố Z nói xa thì cũng không xa, nhưng tính ra chỉ có bảy tám giờ đi xe, đến thời điểm sắc trời đã tối xuống, đèn neon trong thành phố luân phiên nhau sáng lên, mấy ngôi sao trên bầu trời có vẻ ảm đạm, lu mờ.

Bình luận

Để lại bình luận