Chương 9

Đường Viễn Phong thở dốc, sau mấy chục lần cắm rút, quy đầ chảy ra chất lỏng trong suốt như pha lê, Đường Viễn Phong biết mình sắp xuất tinh.
Lúc này, Cố Nhã cũng mệt mỏi dựa vào ghế, nhưng cô lại không nhịn được mà nâng mông phối hợp với động tác cắm rút của Đường Viễn Phong, tiểu huyệt phấn nộn đột nhiên co rút, một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ ập tới côn ŧᏂịŧ của Đường Viễn Phong, “A …”
“Em rể…không…không được…chị…chị muốn ra….”
Đường Viễn Phong không chịu dừng lại, cả người dựa sát vào lưng Cô Nhã, tốc độ côn ŧᏂịŧ cắm rút càng lúc càng nhanh, “A…a…”
Đường Viễn Phong càng lúc càng thở dốc nặng nề, “Chị, tôi cũng muốn ra…”
“Chúng ta cùng nhau…”
“Được…” Cố Nhã lập tức đồng ý, “Em rể, bắn vào trong tiểu huyệt của chị…bắn vào sâu trong…”
“A…”
“A a a…”
Bạch bạch bạch-
Sau mấy chục lần cắm rút, đầu của Cố Nhã vì chuyển động của Đường Viễn Phong mà đập vào cửa xe, qυყ đầυ to lớn của Đường Viễn Phong mở cửa tử ©υиɠ, sau đó phun một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào trong.
“A…”
Nóng tới mức như muốn làm bỏng Cố Nhã.
Giọng của Cố Nhã khàn đi.
Qυყ đầυ bắn hơn mười giây trong cơ thể Cố Nhã mới dừng lại, cả hai cùng cao trào trên xe.
Đường Viễn Phong ép chặt cơ thể Cố Nhã, còn yêu thích cặρ √υ” tròn trịa, trắng nõn và mềm mại của cô đến nỗi không muốn buông tay.
Cố Nhã mất hết sức lực, tùy ý để Đường Viễn Phong chơi đùa, một lúc sau côn ŧᏂịŧ bên trong tiểu huyệt mới đi ra, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng chảy ra khỏi tiểu huyệt chưa khép kín.
“Em rể, em giỏi quá…”
“Tiểu huyệt ăn no tϊиɧ ɖϊ©h͙…”
Cố Nhã vòng tay qua cổ Đường Viễn Phong, nghịch ngợm hôn lên cổ anh, Đường Viễn Phong vừa mới cao trào thoải mái tới cực hạn nên không để ý tới hành vi của Cố Nhã.
“Chị cũng rất giỏi, tiểu huyệt của chị vừa chặt vừa nóng, còn là xử nữ, thật làm cho người ta không thỏa mãn.”
“Sau này chị vẫn sẽ cho tôi làm chứ?”
Đường Viễn Phong tựa hồ như ăn không đủ no.
Côn ŧᏂịŧ ra khỏi tiểu huyệt không bao lâu lại căng cứng, nhưng Cố Nhã muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự thèm ăn của Đường Viễn Phong, không muốn để anh ăn no một lần và không có lần sau.
Đôi tay nhỏ bé mềm mại của Cố Nhã nhẹ nhàng vuốt ve côn ŧᏂịŧ thô to của Đường Viễn Phong, “Người ta đã cho cậu tất cả, cậu còn không bằng lòng…”
“Được rồi, cũng không còn sớm, lát nữa chúng ta tách ra, tránh để vợ cậu phát hiện.”
Cố Nhã nằm trong vòng tay của Đường Viễn Phong một lúc, ghế sau quá nhỏ, Cố Nhã cảm thấy không thoải mái, cô muốn tìm một chỗ để tắm, trên người cô cứ dinh dính, tiểu huyệt lại càng khó chịu hơn.
Cố Nhã không thể phân biệt bên trong là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô hay tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đường Viễn Phong.
“Được.”
Đường Viễn Phong sủng nịnh lấy khăn giấy lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ đùi trong của Cố Nhã, sau đó mặc lại quần áo cho cô rồi mới lưu luyến quay lại ghế lái.
Cố Nhã vậy mà lại làʍ t̠ìиɦ trong xe với Đường Viễn Phong hơn 40 phút.
Côn ŧᏂịŧ của Đường Viễn Phong thật sự rất mạnh mẽ.
“Chị muốn đi đâu, tôi đưa chị đi.” Đường Viễn Phong nhìn Cố Nhã qua gương, anh cảm thấy để cô một mình đi về là rất nguy hiểm.
Vết son trên đôi môi đỏ mọng của Cố Nhã bị nụ hôn làm cho lem ra, chiếc váy bó sát tôn lên dáng người cũng nhăn lại, thậm chí tiểu huyệt còn chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà anh vừa bắn vào, trông vô cùng gợϊ ȶìиᏂ, nếu gặp phải sắc lang thì sẽ gây ra phiền phức lớn.

Bình luận

Để lại bình luận