Chương 9

Lâm Chấn nhân cơ hội lúc Nhược Diệp hết sức giãy dụa liền cởi phắc đi cái áo ngực, một đôi gò bồng đầy đặn phát dục hoàn mỹ bị phá tan trói buộc nhảy ra, hai núʍ ѵú nho nhỏ hồng nhạt bây giờ đã cương cứng, thậm chí hơi hơi dỉnh lên.
Nhìn tới vật trước mắt Lâm Chấn mặt lạnh lúc này cũng không khỏi câu lên tia cười xấu xa, giọng nói êm tai trầm thấp như tiếng đàn cello mang theo tia cười: “Tiểu dâʍ đãиɠ, còn chưa làm gì mà núʍ ѵú dựng đứng như vậy, thật đúng là trời sinh cho đàn ông chơi mà!”
Nói xong liền một tay đẩy ngã Nhược Diệp xuống bàn làm việc, áp thân mình lên đè trước ngực Nhược Diệp, đầu lưỡi ông không ngừng liếʍ mυ”ŧ, một tay nắm chặt eo thon của cô, tay khác mon men xuống qυầи ɭóŧ. Sờ đến qυầи ɭóŧ ướt đẫm, Lâm Chấn mυ”ŧ mạnh hai vυ” Nhược Diệp, một lần nữa tươi cười xấu xa nói: “Chưa chạm đến đã ướt thành thế này, có phải là thiếu đυ. hay không hả bé da^ʍ?”
“Không… Không phải… Ha a!” Nhược Diệp bị ba ba tập kích đã sớm lẹ rơi đầy mặt, đôi tay vô lực đẩy ngực người đàn ông, giọng nói mềm mại, thậm chí gần như phát không ra âm thanh chỉ có thể nức nở khóc.
Thấy con gái khóc Lâm Chấn như được cổ vũ, cúi người hôn lấy cái miệng nhỏ đang thở dốc, môi lưỡi dây dưa, phát ra tiếng nước “chùn chụt”. Cái qυầи ɭóŧ không biết từ khi nào đã bị cởi ra, toàn thân cô chỉ còn lại cái váy ngủ hai dây nằm chắn ở bên hông, bàn tay ông hướng về phía cửa huyệt vuốt ve, Lâm Chấn kinh hỉ phát hiện vùng riêng tư của con gái mình thế mà không có đến một sợi lông, vô cùng bóng loáng. Vì thế ông nhanh chóng dùng ngón trái với ngón trỏ chuẩn xác nắm lấy hộŧ ɭε Nhược Diệp nhẹ nhàng ấn xuống vuốt ve.
Ông chà lên chà xuống đùa bỡn, Nhược Diệp lúc này đã mất hết sức chống cự, kɧoáı ©ảʍ từ trên xuống dưới làm cô không khỏi nắm chặt lấy quần áo người đàn ông.
Thật lâu sau ông mới nhả môi cô ra, Nhược Diệp nhíu mày, hai mắt khép hờ, mặt đỏ bừng, da thịt thậm chí cũng nổi lên tầng hồng nhạt, kɧoáı ©ảʍ thật lớn đánh úp tới, môi đỏ không nhịn được mà rêи ɾỉ. Lâm Chấn hôn từ trán Nhược Diệp xuống đôi mắt ươn ướt rồi đến hai má, cuối cùng lướt qua tai cô thở ra: “Con gái ngoan của ta, đã chuẩn bị tốt để lêи đỉиɦ rồi chứ?”
Nói xong, không đợi Nhược Diệp phục hồi tinh thần, động tác ma xát càng nhanh hơn, cái tay khác cũng không nhàn rỗi mà đùa bỡn bầu ngực trắng nõn, “A… A a… Từ bỏ… Chậm một chút… Quá nhanh….. A a a a ~” Theo động tác người đàn ông ngày càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như sóng biển đánh ụp tới, cô rêи ɾỉ mang theo tiếng khóc nức nở, tay cô đột nhiên dùng sức bắt lấy tóc người đàn ông, ngón chân co rút lại, vòng eo liều mình nâng nâng lên trên, ái dịch bên trong thân mình theo động tác của người đàn ông như đổ đê trào ra như thác.
Phun nước! Thấy cảnh đẹp như thế mắt Lâm Chấn không khỏi sáng ngời, đồng thời ông cũng buông Nhược Diệp ra, Nhược Diệp lần đầu tiên cao trào, thân thể mềm yếu vô lực lại mất đi chống đỡ liền trượt từ bàn công tác ngã ngồi xuống đất. Ánh mặt cô dại ra, bộ dáng như vừa gặp phải đả kích gì lớn lắm.
Lúc này trên người Nhược Diệp bị đủ loại chất lỏng tẩm ướt, dáng người thiếu nữ tinh tế lại trắng nõn đầy đặn, bộ ngực cao ngất phát dục tốt, vì chủ nhân đang khom lưng nên khe ngực càng lộ ra rõ ràng, bên trên còn tàn lưu chất lỏng lấp lánh, hạ thể lúc đầu trắng nõn sạch sẽ bây giờ cũng dơ một mảng, cả người hiện vẻ mê người lại đáng thương.
Lâm Chấn biết thời điểm thưởng thức bữa ăn chính đã đến, ông lờ đi chút đau lòng sâu trong nội tâm, một bên chậm rãi cởϊ qυầи áo trên người mình, một bên không quên trêu chọc: “Chưa cắm vào mà cái l*и nhỏ này đã lêи đỉиɦ, đúng là trời sinh dâʍ đãиɠ!”
Nhược Diệp thừa dịp ngồi dưới đất chậm rãi khôi phục chút tinh lực, trong lòng âm thầm chửi: Tới đây còn không quên đâm chọt, ba ba thân yêu à, ngài là quỷ hay gì?

Bình luận

Để lại bình luận