Chương 9

“Tương Linh.” Anh sướng không chịu nổi, kêu tên cô.

Tương Linh “ưm” một tiếng.

“Tôi muốn đâm em.” Tiếng thở của Lâm Thanh Khải dồn dập, môi phát ra tiếng than nhẹ. Giọng nói anh trầm thấp: “dương v*t từ phía sau xuyên vào trong âm đ*o của em, thao cho em rên rỉ phóng đãng.”

Nghe anh nói như vậy, xương cốt Tương Linh dường như tê rần. Răng cô khép lại, không cố ý mà cắn phải ngón tay anh.

“MK.” Lâm Thanh Khải mắng một câu, thắt lưng hơi căng thẳng: “Bị em cắn phải rồi.”

Anh cầm lấy côn th*t hướng giữa khe ngực mà đâm vào rút ra vài cái: “Muốn tôi bắn vào chỗ nào?”

“Bắn trên mặt em, hay là trên ngực em?”

Tương Linh lắc đầu, không cần bắn lên mặt.

Lâm Thanh Khải từ trên cao nhìn xuống ngón tay vừa bị cô cắn, nheo mắt lại, tưởng tượng côn th*t này ở trong miệng cô.

Cả người tê rần, côn th*t run rẩy bắn ra.

Tinh dịch trắng sữa phun trên ngực Tương Linh, có hai giọt tùy ý rơi vào đầu v*.

Lâm Thanh Khải vuốt ve côn th*t đang đạt khoái cảm, lại cúi người liếm hai giọt trên đầu v* cô vào miệng.

Tương Linh đột nhiên bị bú mút, chịu không nổi liền ngửa đầu ra phía sau “a” lên rên rỉ.

Lâm Thanh Khải mút ngực cô phát ra tiếng “chụt chụt” Tương Linh tựa người lên thân cây, phía trước là anh đang không ngừng động chạm khích thích não đại. Nhận ra bản thân thật dâm đãng, tay cô cầm lấy tóc anh, dần dần đêm đầu anh đè xuống, hướng ngực mình thẳng vào bên trong miệng anh.

Lâm Thanh Khải cười, dùng lực lớn hơn nữa mà cắn mút vú cô, một tay anh đặt lên chiếc vú bên còn lại, kích thích vuốt ve.

Phía dưới Tương Linh ẩm ướt, bởi vì anh dùng miệng ma sát liên tục hai đầu v* mà d*m thủy bên dưới chảy ra không ngừng.

Lâm Thanh Khải càng gặm cắn nhiệt tình hơn.

Anh nán lại một chút, nhìn cô: “Đây là nước tiểu sao?”

Tương Linh nghiêng đầu không nói. Chính cô cũng thấy bất ngờ, lần này anh thậm chí còn không đụng chạm tới bên dưới.

“Tiểu dâm đãng nói đi, có phải là nước tiểu hay không?” Lâm Thanh Khải cười cười tay anh sờ mặt đất, cố ý trêu chọc cô: “Trên mặt đất đều bị em làm cho ướt rồi, nếu có ai bất ngờ đi tới chắc chắn sẽ ngửi thấy mùi của em đấy.”

“Đừng nói nữa.” Tương Linh lấy tay che mặt

Lâm Thanh Khải lấy chai nước lau sạch sẽ tinh dịch trên người cô. đầu v* phấn nộn, bắp đùi thiếu nữ thơm thơm, anh nhịn không được mà ánh mắt tối sầm lại, cúi đầu há miệng.

Cả người Tương Linh mềm nhũn, đẩy bờ vai anh sợ anh sẽ lại tiếp tục.

“Bị cắn mút rất khó chịu sao?” Lâm Thanh Khải ngửa mặt lên.

Tương Linh đỏ mặt gật đầu.

“Trả lời.

“Ừm.”

Lâm Thanh Khải ghé sát tai cô: “Nói bậy.”

“… Bậy?” Giọng nói của Tương Linh nhỏ như muỗi.

Lâm Thanh Khải rút người về phía sau, cúi người xuống nhặt lấy quần áo cô, cài lại khuy áo ngực, bàn tay lại luồ ra phía trước bắt lấy ngực cô mà xoa nhẹ.

sau đó, cô cảm nhận được một nụ hôn rơi xuống.

Cảm thấy Lâm Thanh Khải hôn cô, nhất định là thích cô rồi. Nếu không phải như thế thì làm nhiều như vậy, chỉ là xuất phát từ ham muốn của cơ thể thôi sao? Cô có thể có căn nguyên để tin vào điều đó.

Hai người đi ra từ cánh rừng, trong tay Lâm Thanh Khải chỉ còn một chai nước, anh mở nắp, đưa cho cô.

Tương Linh uốngngụm, anh lại ung dung lấy về.ngửa cổ rót vào trong miệng.

Động tác nhanh chóng dứt hoát khiến cho Tương Linh không kịp phản ứng.

“Sao?” Lâm Thanh Khải nhìn cô.

Tương Linh vội vàng di chuyển ánh mắt đi nơi khác: “Không có gì.”

“Vẫn còn khát sao?”

“Hết khát rồi.” Tương Linh lắc đầu.

Lâm Thanh Khải nhìn cô, nhíu mày cười: “Ra nhiều nước như vây, uống đi để còn bù lại.”

Bọn họ đã đi tới trường học, giờ tự học đã gần kết thúc, hành lang đã có nhiều học sinh đi lại.

trong hoàn cảnh này mà anh lại nói như vậy, Tương Linh cảm thấy như bản thân bị lột sạch quần áo giữ đám đông vậy. Cổ cô có vết hồng, cô cúi đầu không đáp.

Bình luận

Để lại bình luận