Chương 9

Thẩm Thư Lạc không nhận thấy được biến hoá trong lòng cô, dùng tay cố định chiếc eo thon, sau đó thẳng lưng cắm đi vào. Động tác của anh không vội vàng chút nào, như đang tinh tế thưởng thức mỗi một chỗ vách tường thịt. Lâm Tiêu Tiêu bị đâm đến vô thức đưa mông ra đong đưa, ngực vẫn là bị đè ép ở cửa sổ, đầu vú cứng rắn lần lượt ma xát với sự lạnh lẽo của kính, mang cho cô một loại khoái cảm khác thường.
“Phanh phanh phanh ——” đột nhiên truyền đến thanh âm cửa bị đập.
“Có người tìm anh?””Không cần để ý.”Thẩm Thư Lạc dần dần mà tăng thêm lực đạo, bức cho cô nhịn không được bật lên tiếng rên. Dù nói kính cửa sổ có cấu tạo đặc thù, người bên ngoài không nhìn thấy bên trong, Lâm Tiêu Tiêu vẫn có chút lo lắng. Nhìn ngoài cửa sổ đám người đi tới đi lui, chỉ thấy hình dáng một người thẳng tắp hướng cửa sổ đi tới. Người kia ăn mặc một thân màu đen, một người đàn ông, không lầm là đứng ở phía trước cửa sổ, ghé mắt vào nhìn ngó bên trong.
“Thẩm Thư Lạc! Có người tới!”Lâm Tiêu Tiêu vội vàng mà quay đầu nhìn anh. “Không vấn đề gì, không nhìn thấy” Thẩm Thư Lạc âm cuối mang theo một tia kêu rên. Anh rõ ràng cảm giác được đường đi bị thắt chặt lại bởi sự khẩn trương của cô, kẹp đến thiếu chút nữa đã tước vũ khí. Anh cắn chặt răng, nhợt nhạt mà rút ra, lại lần nữa nặng nề mà đâm vào.
“A!”
Lâm Tiêu Tiêu thấy người đàn ông bên ngoài bắt đầu gõ vào cửa kính, trong miệng tựa hồ gọi tên Thẩm Thư Lạc, trong lòng lại khẩn trương lên.
“Tiêu Tiêu em thật là” Thẩm Thư Lạc cười có chút bất đắc dĩ. Dương vật của anh bị bao vây đến gắt gao, mỗi lần rút ra sau đều khó có thể cắm vào, một lần nữa cắm vào sau lại rất khó có thể rút ra. Anh xoa xoa đầu cô, ý bảo nên thả lỏng. Không quá vài giây, người ngoài cửa sổ cuối cùng cũng rời đi, Lâm Tiêu Tiêu mới nhẹ nhàng thở ra. Nhưng cô còn không kịp thả lỏng bao lâu, đã bị anh đột nhiên tăng thêm tiết tấu va chạm, đâm cho hít thở không thông. Cô cảm thấy bụng nhỏ muốn nhô lên, dương vật vừa thô vừa lớn lên xuống trong thân thể, tùy ý công thành đoạt đất, có mấy lần mang theo chút ác ý mà đỉnh tới rồi chỗ sâu nhất. Anh ghé vào tai cô, thì thầm hỏi: “Là kỳ an toàn sao?”
Đang tràn ngập ý loạn tình mê Lâm Tiêu Tiêu, mất một lúc mới hiểu được anh đang hỏi cái gì, gật đầu nói: “Phải.”
Giây tiếp theo, một cỗ chất lỏng nóng bỏng bắn vào sâu trong cơ thể Tiêu Tiêu, cô còn cảm nhận hai túi trứng của anh giật từng đợt như muốn phóng kiệt tinh hoa ra vậy khiến cô sướng phát run.

“Em thích làm diễn viên sao?”
Thẩm Thư Lạc dùng chăn che lại nửa thân dưới, thân trên để trần, dựa vào đầu giường, một bên dùng ngón tay quấn lấy lọn tóc của cô, một bên thấp giọng hỏi.
“Không thể nói thích hay không, chính là một phần công việc.” Lâm Tiêu Tiêu đến bây giờ nào dám nhìn thẳng vào anh, đôi mắt anh thật sự quá mị hoặc, thêm môi mỏng nhẹ nhàng câu lên nụ cười, lúm đồng tiền má trái như ẩn như hiện, thật muốn câu dẫn người ta phạm tội.
“Tiêu Tiêu, em rất khẩn trương sao?””Không có!”Lâm Tiêu Tiêu theo bản năng phủ nhận.
“Còn nói không có.”Thẩm Thư Lạc cong khóe môi, nhợt nhạt cười, “Em nha, từ lúc làm xong liền không dám nhìn vào mắt anh.”
“…”Lâm Tiêu Tiêu yên lặng ở trong chăn xoắn xít lấy ngón tay, nhất thời không biết phản ứng thế nào. Không khí tức khắc trở nên an tĩnh.
Cô có chút bất an mà trộm ngắm người ở bên cạnh, thoáng nhìn thấy Thẩm Thư Lạc ở trên giường đi xuống. Anh còn không thèm mặc cái gì cả, thoải mái hào phóng mà loã thể, đường cong thân thể tràn đầy mĩ cảm cùng thứ vũ khí khủng bố lắc qua lắc lại. Chỉ có len lén nhìn sau lưng người ta, cô mới dám cẩn thận đánh giá —— tấm tắc khen, ừm mông nhỏ này thật mẩy a ~
Thật nhanh, Thẩm Thư Lạc từ phòng tắm đi ra, hình như trong tay còn cầm gì đó. Cô không dám nhìn kĩ, bối rối vội vàng thu hồi tầm mắt.
“Mở ra anh nhìn xem.” Giọng nói của Thẩm Thư Lạc vang lên.
“Mở cái gì?”Vừa dứt lời, chăn đắp trên người Tiêu Tiêu bị xốc lên, những ngón tay thon dài hữu lực của đàn ông chộp lấy mắt cá chân của cô.
Không phải mới làm xong sao, lại muốn tới nữa ư? Cô vừa nghĩ đã sợ hãi vô thức rụt rụt chân.
“Đừng nhúc nhích.”
Lâm Tiêu Tiêu thấy đầu anh cúi xuống dưới chăn, tức khắc lại khẩn trương lên: “A! có chút…”
Một trận ấm áp mềm mại mang theo xúc cảm thoải mái chạm giữa hai chân, lông mao mềm ướt, không giống như đầu lưỡi, hình như là khăn lông? Lâm Tiêu Tiêu lúc này mới ý thức được, đối phương muốn dùng khăn lông vệ sinh cho mình, chà lau dấu vết lưu lại sau hoan ái, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp. Giống như không phải khăn ấm lau trên người mà đang lau trong lòng cô. Hơi thẹn thùng vì suy nghĩ ban nãy, cô đưa tay ra, muốn đoạt lấy khăn lông: “Để em tự làm đi”

Bình luận

Để lại bình luận