Chương 9

“Ưm… Đừng cọ nữa, đã ướt lắm rồi, mau vào đi.”
Lâm Nguyệt vội vàng dùng tay tách mở huyệt khẩu của mình, gương mặt đỏ ửng nhiệt liệt mời mọc.
Có thằng đàn ông nào chịu nổi sự nhiệt tình này chứ? Khương Thừa ghìm eo xuống, đỡ lớn nhục bổng đỏ rực nhắm ngay huyệt khẩu đâm vào.
Hυyệŧ căng chặt ướŧ áŧ, vừa tiến vào thì suýt nữa khiến cậu ta vứt vũ khí đầu hàng: “A… Chặt quá, nhiều nước ghê.”
“A ~ Đại nhục bổng 19 cm cắm vào mất rồi, thật thích…” Lâm Nguyệt suиɠ sướиɠ cất tiếng kêu dâʍ đãиɠ. Cô giạng hai chân ra rộng nhất để lớn ©ôи ŧɧịŧ có thể đi vào sâu hơn, càng dễ dàng cắm vào cổ đáy hυyệt̠ của mình.
Khương Thừa nâng đùi Lâm Nguyệt, bắt đầu từ từ đong đưa phần mông, còn không quên cúi đầu nhìn biểu cảm của Lâm Nguyệt.
Cô híp mắt lại, môi đỏ hé mở, cặρ √υ” lắc lư theo từng động tác cắm vào rút ra của mình, khiến người ta chỉ muốn bóp lấy cặρ √υ” đó mà xoa nắn thật thô lỗ.
Nhưng vừa sờ đùi vừa thao cũng rất có hứng, nhất là khi ©ôи ŧɧịŧ cắm vào hυyệŧ, phần hông của cậu ta sẽ va chạm với bẹn đùi của Lâm Nguyệt, thịt đùi sẽ rung lên, tràn đầy cảm giác nɧu͙© ɖu͙©.
Huyệt khẩu của Lâm Nguyệt chảy ra từng giọt dâʍ ŧᏂủy̠, hơn nữa ©ôи ŧɧịŧ cắm trong huyệt cũng sẽ tiết ra dịch tuyến tiền liệt, chẳng mấy chốc tiếng “bẹp bẹp bẹp” đã vang lên từ chỗ giao cấu của hai người.
“A… Chậm một chút… A ~ Từ từ ~”
Lâm Nguyệt nâng eo lên. Cô hơi chịu không nổi thế tấn công của Khương Thừa.
Khương Thừa tuổi trẻ khỏe khoắn, lại không có kỹ xảo, chỉ biết thúc mạnh như một con thú hoang, hai tay đè lên đùi Lâm Nguyệt, vòng eo cường tráng không ngừng hoạt động, mỗi lần lớn qυყ đầυ đều có thể đâm mạnh vào điểm nhạy cảm của Lâm Nguyệt, không cho cô cơ hội thở dốc.
“A ~ A ~ Á… Không được… Ưm…”
Lâm Nguyệt liên tục bị đâm trúng tao điểm, huyệt khẩu càng thêm tê dại, không ngừng phun dâʍ ŧᏂủy̠, phun lên lớn qυყ đầυ.
“A… Chị, em cũng muốn bắn vào tiểu bức của chị.” Khương Thừa thở hổn hển.
Sau khi điên cuồng đâm mạnh mười mấy lần, qυყ đầυ đỉnh vào cổ đáy hυyệt̠, phun ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phụt phụt.
Lâm Nguyệt thít chặt cơ mông, chỉ cảm thấy thân dưới của mình như đang bị một cây gậy sắt nóng bỏng đâm xuyên, thân thể không ngừng run rẩy, hai vú lắc lư: “Ưm… A… A…”
Khương Thừa đỡ vòng eo thon nhỏ của cô, phần mông va chạm thật mạnh như đang đóng cọc, mồ hôi men theo cơ bụng chảy xuống âm mao.
Thân thể chị ấy thật ngon miệng, Khương Thừa thầm nghĩ.
Nếu chị ấy là bạn gái mình thì còn đọc truyện tranh 18 cấm làm gì? Trực tiếp kéo chị ấy lên giường thao một trận cho rồi.
“Chị, lần sau chị đến trường tìm em, em còn muốn thao chị thêm lần nữa.”
“A ~ Ưm… Cái gì…” Lâm Nguyệt hoàn toàn không chú ý tới thiếu niên đang nói gì. Bên tai cô tràn ngập tiếng vang “bẹp bẹp bẹp”.
Đáp lại cô là động tác thao huyệt hung ác, hai người để lại mùi vị phóng đãng ở mọi ngõ ngách trong căn phòng.
Khương Thừa cắm Lâm Nguyệt một lần trên bàn, sau đó làʍ t̠ìиɦ trước cửa sổ đến mức vong ngã, mãi tới khi Lâm Nguyệt lên đỉnh phun nước, không còn sức lực.
Một buổi sáng cứ thế trôi qua.
Đến chiều, mẹ Khương Thừa giữ Lâm Nguyệt ở lại ăn cơm.
Bà ấy vui vẻ khen ngợi Lâm Nguyệt: “Cô giáo, em thật có bản lĩnh, hôm nay Thừa Thừa thật nghe lời em.”
Lâm Nguyệt chột dạ xua tay, uyển chuyển từ chối lời mời ăn cơm nhiệt tình của bà ấy: “Không có gì, đây là nhiệm vụ của em mà. Khương Thừa là nhân tài có thể bồi dưỡng.”
Khương Thừa chủ động đi đến bên cạnh Lâm Nguyệt: “Để em tiễn cô giáo Lâm.”
Biểu cảm của mẹ Khương Thừa càng vui vẻ hơn. Xem ra tốn nhiều tiền thuê gia sư là rất cần thiết, con trai mình thực sự là một thanh niên ba tốt, chẳng qua cần có người dẫn dắt mà thôi.
Bà ấy chỉ lo chú ý tới con trai mình, không hề nhận thấy lúc đến nhà mình Lâm Nguyệt còn mặc quần tất, lúc rời đi quần tất đã không cánh mà bay…

Bình luận

Để lại bình luận