Chương 9

“Nếu ngươi dùng mắt thường liền có thể nhìn ra yểm ma ở đâu, yểm ma trên đời này đã sớm bị săn giết sạch.”

Diêu Lan Ca đưa tay, Cơ Quyện Tửu đặt bàn tay lên, đối phương viết phù văn trong lòng bàn tay hắn, ánh sáng trắng lướt qua đầu ngón tay.

“Đây là phù chú chuyên môn phá giải chướng mắt pháp, ngươi hãy nhìn xung quanh qua lòng bàn tay nhìn xem.”

Cơ Mệt Tửu đưa bàn tay che ở mí mắt, mở mắt lại phát hiện có thể xuyên thấu qua lòng bàn tay nhìn thấy tất cả mọi thứ trong lâu. Vốn đang thắc mắc không biết có gì khác trước không, lại chợt chú ý tới một cô nương mặc váy đỏ đang được một người đàn ông gầy như khỉ cõng lên lầu.

Trên đầu cô nương có một đám mây đen bao phủ, ở giữa có hai con dơi đỏ như con mắt nhấp nháy, nhất định là yểm ma. Diêu Lan Ca cũng thấy được, trao đổi ánh mắt với hắn rồi nhanh chóng bước lên lầu.

Sau khi phát hiện ra căn phòng được cô gái mặc váy đỏ chỉ, nhảy ra khỏi căn phòng trống bên cạnh và lẻn vào căn phòng mà họ sắp bước vào. Tiếng bước chân của hai người kia càng ngày càng gần, Cơ Quyện Tửu vốn muốn trốn ở dưới gầm giường, Diêu Lan Ca lại giữ chặt hắn đẩy hắn vào một cái tủ quần áo đối diện giường, sau đó chính mình cũng trốn vào đóng cửa tủ lại.

Dưới lầu có nhiều người động thủ tất nhiên sẽ dọa người khác, nhưng ở trong nhà thì khác, bọn họ có thể buông tay mà chiến đấu với cơn yểm ma.

Nhưng mà khi cô nương váy đỏ tiến vào, hai người lại trợn tròn mắt, yểm ma quây quần trên đầu nàng thế nhưng biến mất không thấy. Nói vậy vừa rồi nó cũng nhận thấy được khí tức của hai gã kiếm tu, trước khi cô nương váy đỏ tiến vào liền nhập lên người người khác.

Yểm Ma lần này giảo hoạt, làm cho hai gã kiếm tu trong phòng nhất thời tiến thoái lưỡng nan. Người đàn ông bên ngoài tủ vừa ném người phụ nữ lên giường vừa nói những lời lẽ tục tĩu, hai người không ngừng nói chuyện dâm tục, lại khổ hai người trốn trong tủ quần áo. Nếu bây giờ đi ra ngoài chỉ sợ sẽ bị coi là biến thái, Cơ Quyện Tửu cùng Diêu Lan Ca đều ngầm chọn cách trầm mặc chờ đợi.

Âm thanh bên ngoài càng ngày càng mập mờ, người đàn ông cởi quần áo của người phụ nữ và đè cô xuống giường để thao, nữ nhân bị thao luôn miệng kêu “hảo ca ca”, “thật đại gia”, tiếng nước cùng tiếng thân thể va chạm không dứt bên tai.

Diêu Lan Ca đứng trước người Cơ Quyện Tửu, hai đại nam nhân chen chúc trong một tủ quần áo, không gian phi thường bức bách, ngực của nọ áp vào lưng người kia, có thể cảm nhận được rất rõ ràng từng cử động của cả hai bên.

Cơ Quyện Tửu bị những tiếng vang kia làm cho mặt đỏ tai hồng, vật nằm trên đùi dần dần nhô lên, áp vào mông Diêu Lan Ca, hắn rõ ràng cảm giác lưng đối phương cứng đờ, nhất thời thầm nghĩ cho mình một cái tát.

Theo lý mà nói định lực của hắn không đến mức nghe được tiếng người khác lăn giường liền cứng nhanh như vậy, chóp mũi ngửi được mấy luồng hương nhàn nhạt nhưng hắn phớt lờ, hắn bỗng nhiên hiểu ra, chỉ sợ đây không chỉ là hương bình thường, đồ đạc trong Thanh Lâu hơn phân nửa có chút hiệu quả thúc tình.

Bình luận

Để lại bình luận