Chương 90

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 90

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Ân hừm…”
Ngón tay của anh trực tiếp xé rách chiếc váy cản trở trên người cô. Cố Thiển Thiền hoảng sợ vì hành động đột ngột và thô bạo của anh. Nhưng sau khi xé rách chiếc váy của cô, động tác của anh dường như đã ôn nhu hơn.
Ngón tay anh móc vào qυầи ɭóŧ của cô, anh cố ý thả chậm từng động tác, như muốn tra tấn nội tâm đang run rẩy của cô. Nhịp điệu của anh chậm rãi đến mức Cố Thiển Thiền ước gì có thể cởi bỏ qυầи ɭóŧ của mình ngay lập tức, còn tốt hơn là phải chịu đựng kiểu tra tấn này.
Cơ thể hoàn toàn lộ ra trong không khí lạnh băng, may mắn thay Trịnh Trúc Nghĩa sợ cô bị cảm lạnh nên đã cầm một nửa quần áo cởi ra, như vậy Cố Thiển Thiền không nằm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn trên cỏ.
Sau khi, Trịnh Trúc Nghĩa cởi hoàn toàn chiếc váy trên người Cố Thiển Thiền, anh đứng dậy và tỉ mỉ đánh giá cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô gái dưới ánh trăng.
Dưới ánh trăng, làn da của Cố Thiển Thiền càng trở nên trắng nõn hơn, bộ ngực có đường cong quyến rũ, cái bụng phẳng lì, bởi vì hai chân của cô đang bị anh giam cầm, nên những bộ phận riêng tư dường như tràn đầy sự quyến rũ.
Cố Thiển Thiền cảm thấy vô cùng xấu hổ. Dù đang nhắm mắt, nhưng cô vẫn nhận ra ánh mắt thèm muốn của anh như muốn thiêu đốt làn da của cô. Toàn thân cô từ từ ửng hồng lên.
Trịnh Trúc Nghĩa lại cúi người, và lần này anh trực tiếp áp cả cơ thể mình lên Cố Thiển Thiền. Vào đêm mùa hè yên tĩnh, hai người họ có thể nghe thấy rõ ràng hơi thở của nhau. Cố Thiển Thiền cảm thấy trái tim mình đập như sắp bay ra khỏi l*иg ngực, khẳng định anh cũng nghe được nhịp đập của cô. Bởi vì Trịnh Trúc Nghĩa lúc này đang vùi đầu vào cần cổ cô, một tay đang nắm lấy bầu ngực nhỏ nhắn mà nhào nặn một cách tùy tiện, một tay dùng sức chen vào giữa hai chân thon thả kia, nhẹ nhàng vuốt ve vùng tam giác nhạy cảm.
“Ân hừm…”
Bộ phận nhạy cảm nhất bị anh tùy ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ, cho dù Cố Thiển Thiền có cố cắn chặt răng cũng không khỏi phát ra một tiếng rên.
Trịnh Trúc Nghĩa thỏa mãn câu môi, nhẹ nhàng hôn từ cổ xuống khe ngực, bụng dưới rồi đến vùng đất cấm mẫn cảm nhất! Cố Thiển Thiền còn chưa kịp phản ứng, đôi chân trắng nõn thon dài đã bị anh mạnh mẽ tách ra, sau đó đầu lưỡi hung ác không chút do dự liếʍ về hướng hoa huyệt của cô!
“Ân hừm…”
Cố Thiển Thiền rốt cuộc cũng không nhịn được bật ra những tiếng rên, nhưng cái lưỡi điêu luyện kia không cho cô cơ hội thả lỏng, nó trực tiếp đâm vào hoa huyệt bên trong!
Trịnh Trúc Nghĩa không chút do dự mà liếʍ láp. Chiếc lưỡi điên cuồng tunh hoành trong vùng của cô, đầu lưỡi còn ngẫu nhiên chạm vào hộŧ ɭε nhạy cảm của cô mà ngoáy một cách mạnh mẽ. Nhưng Cố Thiển Thiển chỉ có thể thở hổn hển, giống như một con cá sắp chết đuối, cô không thể không ngồi bật dậy.
“Ưm ha…Không cần nữa…ưm…”
Cố Thiển Thiền rốt cuộc cũng không nhịn được nữa mà cầu xin anh, Trịnh Trúc Nghĩa từ từ nuốt những chất lỏng đang chảy ra trong hoa huyệt của cô. Anh không định buông tha cho cô, anh dùng một tay cầm chặt eo cô, dùng đầu lưỡi mạnh mẽ đâm vào âʍ ɦộ của cô.
“Ân hừm…Không được…Em muốn đi…ừm…”
Cố Thiển Thiền vặn vẹo mông, chẳng qua điều đó càng làm cho đầu lưỡi càng đâm sâu vào âʍ ɦộ cô hơn, chỉ trong chốc lát đã đạt được cao trào đầu tiên của đêm nay.
Sau cơn cực khoái, Cố Thiển Thiền chỉ biết thở hổn hển, cơ thể rũ xuống, đôi môi hơi hé mở nhưng nửa lời cũng không phát ra. Bởi vì vừa trôi qua những đợt kɧoáı ©ảʍ nên dâʍ ŧᏂủy̠ cứ phun ra những dòng lớn, nơi tư mật có chút ướŧ áŧ càng trở nên tinh tế quyến rũ, dưới ánh trăng sáng phá lệ phi thường da^ʍ mỹ.
Nơi âʍ ɦộ vừa trải đạt được cơn kɧoáı ©ảʍ lúc này hơi co rút lại, như đang mời gọi anh.
Cố Thiển Thiền dường như mơ hồ nghe thấy một tiếng cười khẽ. Sau đó là tiếng cởϊ qυầи áo, ngay sau đó Trịnh Trúc Nghĩa toàn thân trần trụi như nhộng lại đè lên người cô.
“Hừm…”
Âʍ đa͙σ vừa trải qua cơn cực khoái trở nên vô cùng mỏng manh, Trịnh Trúc Nghĩa còn cố tình dùng côn ŧᏂịŧ cọ sát nơi âʍ ɦộ cô, côn ŧᏂịŧ nhanh chóng bị thấm ướt bởi mật dịch đang chảy ra từ âʍ ɦộ cô, sau đó anh đem côn ŧᏂịŧ dọc theo lỗ âʍ ɦộ cô không ngừng cọ xát, Cố Thiển Thiền chỉ cảm thấy môi âʍ ɦộ và âʍ ѵậŧ bị lẫn vào nhau cọ xát đến tê dại, một cỗ ngứa ngáy dày đặc từ trong cơ thể lan tràn ra, âʍ ɦộ không tự chủ được co rút lại, phun ra một lượng lớn mật dịch.
Cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, Trịnh Trúc Nghĩa cũng không vội vã xông vào. Tuy rằng cô đã đến cực hạn của mình. Nhưng anh vẫn mong muốn cô chủ động mở miệng đòi lấy.

Bình luận

Để lại bình luận