Chương 90

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 90

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cô chưa bao giờ tức giận đến như vậy, cho dù bị anh trai ép buộc, cô cũng không mất bình tĩnh như hiện tại, tức giận đến mức cả người run rẩy. Đây cũng là lần đầu tiên cô nói chuyện gay gắt với cả nhà.

Diệp Chi chắc chắn anh trai là người đã làm điều đó! Cô và mẹ lớn lên rất giống nhau, khi cười lên cũng giống, sao cô có thể không phải con ruột của bà được?

Diệp Nam Phong ngay từ đầu đã không muốn coi cô là em gái, ánh mắt quyết tâm có được cô của anh hóa ra là vì anh đã sớm lên kế hoạch cho mọi việc.

“Chi Chi, con là con gái của mẹ….”

Thái Nhã Văn đau lòng ôm lấy Diệp Chi.

Bà đã yêu thương nuôi dưỡng cô bao nhiêu năm nay, cho dù không cùng huyết thống, bà cũng chấp nhận.

“Con biết, mẹ, con biết rồi, bây giờ chúng ta đi làm ngay đi.”

Cô gần như suy sụp, nhưng cô không biết rằng sau khi Diệp Thiên Lăng phát hiện ra chuyện này, ông đã nhanh chóng đi làm xét nghiệm ADN.

Làm ba lần và kết quả đều không có quan hệ huyết thống.

Không thể cưỡng lại được yêu cầu của Diệp Chi, Thái Nhã Vân đã theo cô đi đến bệnh viện.

….

Cho dù có làm xét nghiệm gấp thì cũng phải mất ba ngày, Diệp Nam Phong bảo ba mẹ về trước, anh ở lại nói chuyện với Diệp Chi và kéo cô vào phòng khám bệnh của mình.

Diệp Nam Phong vốn là chuyên gia được bệnh viện đặc biệt mời đến, vừa đến bệnh viện anh đã được cấp một phòng khám riêng. Diệp Chi đang định giằng co với anh, chờ anh đóng cửa lại liền lạnh mặt nói: “Anh hai, là anh làm đúng không?”

Diệp Nam Phong đưa lòng bàn tay lên vuốt nhẹ vào má cô, anh từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt của anh giống như một chất dịch nhầy đang quét qua quét lại trên mặt cô.

Anh nói: “Em đã nháo đủ chưa?”

“Anh hai, sao anh lại làm cho ba mẹ không nhận ra em, làm sao anh có thể đối xử với em như vậy?!”

Diệp Chi gần như là hét lên.

May mà phòng khám đã đóng cửa vào buổi tối và không có nhiều người xung quanh.

Đầu ngón tay Diệp Nam Phong nhẹ nhàng đặt lên môi cô, có lẽ vì anh làm việc trong bệnh viện nên ngón tay cũng thoang thoảng mùi thuốc. Diệp Chi mím chặt môi, nhưng lại làm cho đầu ngón tay bị cuốn vào trong miệng cô.

“Em đã đi học và nên biết rằng hai người có nhóm máu O không thể sinh ra con có nhóm máu B. Và em quả thực là nhóm máu B, cho dù em có đi làm xét nghiệm ở đâu thì kết quả đều giống nhau. Trong hồ sơ điều trị của em, cũng ghi là B.”

Sự kinh ngạc và tức giận của Diệp Chi dần dần biểu lộ trên khuôn mặt, hai tay cô yếu ớt buông xuống.

“Không thể nào…”

Cô thà tin rằng anh trai là người làm việc đó, như vậy thì cô vẫn còn có cơ hội để chứng minh.

Nhưng bằng chứng mà anh ấy đưa ra, cô không thể bác bỏ.

Khả năng làm giả về nhóm máu là quá nhỏ, vào thời điểm đó cô đã mất rất nhiều máu, và bệnh viện đã truyền máu cho cô .

Mặc dù nói không thể, nhưng trong lòng cô đã tin vào điều đó.

“Chi Chi, em luôn đem những chuyện xấu đổ hết trên người anh.”

Diệp Nam Phong ôm eo cô, dẫn cô đến mép giường điều trị.

Diệp Chi vừa mới biết được sự thật nên rơi vào trạng thái chưa thể tiếp nhận được, cô thừ người ngồi đó cho đến khi Diệp Nam Phong cầm dây trói tới trước mặt cô. Suốt quá trình anh dùng dây trói cô lại, Diệp Chi đều ngơ ngác nhìn anh.

Diệp Nam Phong trói tay cô vào đầu giường.

Diệp Chi chỉ yếu ớt nói: “Anh hai, hiện tại em thật sự không có tâm trạng….”

Cô vừa mới bị nghi ngờ về thân thế của mình, nhưng ngay cả vào thời điểm tàn khốc này, anh trai vẫn không thể cho phép cô có một chút quyền tự do nào.

Diệp Nam Phong nắm lấy bàn tay đang vùng vẫy của cô, đem cô cố định ở trên giường rồi nhanh chóng cởi quần áo cô ra.

Lúc này Diệp Chi mới lấy lại tinh thần, giơ chân đá anh: “Không được, anh hai, đừng trói em!”

Cô đã phối hợp với anh đến thế rồi, mà Diệp Nam Phong vẫn ép buộc cô. Sau khi cởi quần áo Diệp Chi ra, anh còn trói cả chân cô lại.

Tiếp theo, anh dùng lòng bàn tay vuốt ve đùi Diệp Chi: “Chi Chi rồi sẽ sớm quên đi nỗi buồn về thân thế thôi.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận