Chương 90

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 90

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Lời Hứa Với Mẹ Và Giấy Chứng Nhận Kết Hôn

Tô Yểu nghẹn ngào chua xót, vừa cất tiếng đã nức nở. Cô nấc lên: “Con… sẽ không hối hận.”

Mãi cho đến khi rời khỏi Gia Thành, Tô Yểu cũng không biết liệu Mộc Vi có phát hiện ra sổ hộ khẩu đã biến mất hay không.

Đối với Tô Yểu và Lương Sở Uyên mà nói, việc trên tay có thêm tờ giấy chứng nhận kết hôn cũng không làm cuộc sống thường ngày thay đổi quá nhiều. Hay nói đúng hơn, ranh giới giữa trước và sau khi kết hôn đã trở nên mơ hồ không rõ. Họ đã quen với cuộc sống như vậy, chờ đến khi con dấu thực sự được đóng lên, ngược lại có cảm giác lệch pha khó hiểu.

Với Tô Yểu, thay đổi lớn nhất chính là chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên tay. “Nhẫn này anh chuẩn bị bao lâu rồi?” Là hàng đặt làm riêng, thiết kế độc đáo, không phải kiểu dáng nhất thời hứng khởi mà tùy tiện chọn lựa.
Lương Sở Uyên rất thành thật: “Ba tháng.”
Ba tháng? Vậy chẳng phải là sau lần đón năm mới ở Gia Thành anh đã bắt đầu chuẩn bị rồi sao? Tô Yểu nghẹn lời hồi lâu, nhìn anh: “Anh… anh chắc chắn em sẽ nhận đến thế à?”
Lương Sở Uyên nắm lấy tay cô, chậm rãi nói: “Anh là chắc chắn về bản thân mình.”

“…” Tô Yểu không biết tại sao, mấy ngày nay cứ chực chờ rơi nước mắt. Cô ôm chầm lấy Lương Sở Uyên, hôn nhẹ lên cổ anh, “Sao anh lại đáng yêu đến thế này chứ.” Xem ra lúc đó cô đi xem mắt thật sự đã tạo thành áp lực tâm lý không nhỏ cho anh. Nhớ lại khi đó cô đối với đoạn tình cảm này cũng không hề chắc chắn, đối lập với sự hy sinh của Lương Sở Uyên, tuy cô thấy hổ thẹn nhưng cảm xúc vui mừng lại nhiều hơn. Bởi vì nếu không phải Lương Sở Uyên cố gắng như vậy, cô cũng không có khả năng dám đảm bảo với Mộc Vi rằng mình sẽ không hối hận.

Cô dịu dàng nói: “Ông xã, cảm ơn anh.”
“Bà xã.” Dường như cảm thấy mới lạ, Lương Sở Uyên lại gọi thêm hai lần. Nghe thấy cô đáp lại mới yên tâm mỉm cười, gương mặt rạng rỡ, nhắc nhở cô: “Hôm nay, là ngày đầu tiên, chúng ta chính thức trở thành vợ chồng.”

Nghe câu nói đó, Tô Yểu cuối cùng cũng có cảm giác chân thật như đang đứng trên mặt đất. Cô chớp mắt, hai tay chống lên vai Lương Sở Uyên, nhìn thẳng vào mắt anh. “Vậy… cùng nhau tắm nhé?”

Ghi chú của tác giả: Các nàng comment + vote cho tôi đi. Mất máu quá!!!

Lần đầu tiên của họ chính là diễn ra trong phòng tắm. Khác biệt là, lần đó do Lương Sở Uyên đề nghị, lần này lại là Tô Yểu chủ động. Không gian bồn tắm rất lớn, hai người ngồi vào vẫn còn dư chỗ, chỉ là nước đã đầy ắp, chỉ cần hơi cử động một chút là sẽ tràn ra ngoài. Mà lúc này trong phòng tắm, sàn nhà đã lênh láng nước, có nước tràn ra từ đầu, cũng có nước đang bị văng tung tóe. Tiếng rên rỉ hòa quyện, tình dục thành hình, ướt át lan tỏa.

Lớp bọt sữa tắm trên bầu ngực vừa mềm mại vừa dày đặc, Lương Sở Uyên lúc thì đẩy ra, lúc lại gom lại. Đầu vú cương cứng, bọt nước bám trên đó, trông như sắp rơi xuống. Anh gạt đi một lớp bọt, quệt lên cằm Tô Yểu, “Thơm không?”

Tô Yểu lại không thể thốt ra lời nào. Bởi vì côn thịt đang xâm chiếm tiểu huyệt kia thật sự quá thô quá lớn, cho dù vẫn nằm yên cũng mang lại cảm giác tồn tại mãnh liệt. Xương cốt cô như rã rời, tứ chi vô lực, yết hầu như bị bóp nghẹt, ư ư a a một hồi, chính là không nói thành câu. Lương Sở Uyên thay cô trả lời: “Xem ra là thơm.” Anh đùa bỡn đôi gò bồng đảo kiều diễm, vuốt ve vỗ về, cảm giác trên tay mềm mại trơn mượt, khiến người ta yêu thích không muốn buông. Chơi đùa một lát, lại dội thêm chút nước lên, da thịt trắng nõn lộ ra. Anh nhìn đến hạ bộ căng cứng, lại thúc vào sâu hơn.

“Quá… nhiều quá…”
“Không nhiều đâu.” Nói xong, anh dùng nước rửa sạch lớp bọt trên hai bầu ngực, lại cúi xuống ngậm lấy một bên, trong miệng tràn ngập hương thơm sữa tắm hoa cúc non.
“Ưm a… Dừng lại…” Tô Yểu ngồi trên người Lương Sở Uyên run rẩy không ngừng, thanh âm mảnh mai, mang theo tiếng khóc nức nở. Nếu không phải bầu ngực đang bị người đàn ông ngậm lấy, tiểu huyệt lại đang bị anh thao lộng, nghe vào tai đúng như là đang chịu đựng sự ủy khuất cực lớn.

Bình luận (0)

Để lại bình luận