Chương 90

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 90

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Chiếc Bánh Kem, Lời Thì Thầm Và Dục Vọng Trong Xe
Phó Nhàn Linh không hề nhớ hôm nay là sinh nhật mình. Từ sau khi ly hôn, cô dường như quên hết những ngày tháng cá nhân.
Buổi trưa, khi cô đang làm việc, một nhân viên giao hàng mang đến một bó hồng đỏ thắm 28 bông và một chiếc bánh kem tinh xảo.
“Ai gửi vậy?” Cô ngạc nhiên.
“Một cậu rất đẹp trai ạ, cậu ấy nói chúc mừng sinh nhật chị Phó.”
Phó Nhàn Linh sững sờ. 28 bông. Sinh nhật 28 tuổi.
Cô mở tấm thiệp, nét chữ mạnh mẽ quen thuộc: [Hôm nay là sinh nhật chị, chụp lại một tấm làm kỷ niệm.] Kèm theo đó là bức ảnh hai người chụp chung ở trường hôm qua.
Trái tim cô như bị một dòng nước ấm áp rót đầy. Trương Tuyền Phong, người chồng ba năm của cô, chưa bao Cả công ty đều xúm lại chúc mừng, ai cũng trầm trồ khen “chồng” cô lãng mạn.
Cô bật cười, nhắn tin cho cậu: [Cảm ơn cậu, cún con.]
Vu Hướng Tây gọi lại ngay lập tức: “Chị thích không?”
“Thích. Rất thích.” Giọng cô nghẹn ngào.
“Tối nay em đưa chị đi chơi.”
Tan làm, Vu Hướng Tây đã đứng đợi ở dưới sảnh. Cậu không lái xe, mà kéo cô đi dạo bộ. Cậu đưa cô đến một nhà hàng Pháp sang trọng, nơi đã được bao trọn. Chỉ có hai người, nến, hoa hồng và tiếng violon du dương.
Phó Nhàn Linh cảm thấy mình như một nàng công chúa.
Sau bữa tối, cậu lái xe đưa cô về. Chiếc xe của Thôi Hiểu vẫn đang đậu trong gara.
Vừa lên xe, không gian chật hẹp và tối tăm lập tức khiến bầu không khí trở nên mờ ám. Vu Hướng Tây không vội khởi động xe. Cậu quay sang, đôi mắt trong đêm sáng như sao.
“Chị…”
“Hửm?”
“Hôm nay bạn em nó cứ gọi bạn gái nó là ‘bà xã’.”
Phó Nhàn Linh bật cười: “Rồi sao?”
Vu Hướng Tây xích lại gần, hơi thở nóng rực phả vào mặt cô. Cậu vươn tay, luồn vào trong váy cô, ngón tay lướt nhẹ qua viền quần lót.
“Em cũng muốn gọi chị như vậy.” Cậu thì thầm.
Phó Nhàn Linh run lên.
“Bà xã…” Giọng cậu khàn đặc, đầy mê hoặc. Ngón tay cậu khẽ chạm vào nơi nhạy cảm nhất, cảm nhận rõ sự ẩm ướt đang trào ra.
“Bà xã… chị ướt rồi này.”
Phó Nhàn Linh thở dốc, hai má nóng bừng. Cậu nhóc này… càng ngày càng hư hỏng.
“Vu Hướng Tây… về nhà…”
“Không.” Cậu cúi xuống, hôn lên môi cô, nụ hôn vừa sâu vừa ướt át. Tay cậu bắt đầu cởi cúc áo cô. “Em muốn chị ngay tại đây.”
Cậu kéo ghế ngả ra sau, đè cô xuống.
“Ở đây? Sẽ có người thấy…”
“Không ai thấy đâu.” Cậu cười, hôn xuống cổ cô, tay kia đã kéo tuột chiếc quần lót ren mỏng manh. “Em muốn ăn chị. Chúc mừng sinh nhật, bà xã của em.”
Cậu cúi đầu, vùi mặt vào giữa hai chân cô. Phó Nhàn Linh chỉ kịp rên lên một tiếng trước khi khoái cảm nhấn chìm cô hoàn toàn. Đêm sinh nhật của cô, chỉ mới bắt đầu.

Bình luận

Để lại bình luận