Chương 90

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 90

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Vậy không đến vũ hội đó nữa.” Thích Kỳ Niên không chút để ý nói.
Minh San “…”
Thích Kỳ Niên vốn chỉ muốn đùa cô mà thôi, nhưng nhìn dáng vẻ đáng thương chịu lăng nhục của cô, đột nhiên lại có hứng thú.
Hắn kéo cánh tay cô, kéo cô vào trong lòng mình hôn mãnh liệt một lát, hôn đến cô mặt đỏ tai hồng trốn tránh, quả thực muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu đáng yêu.
Cũng không biết hắn lấy đâu ra một cái khăn lụa, nắm lấy hai cánh tay của Minh San nhanh chóng trói chặt cổ tay của cô, vừa trói vừa nói
“Chúng ta chơi chút khác biệt đi.”
Minh San suy sụp nhìn trần nhà, cô đã có chút tuyệt vọng không muốn phản kháng.
Ngoại trừ dùng côn thịt thô dài trêu đùa cô ra, Minh San thật sự không nghĩ ra hắn còn có thể có cách chơi khác biệt nào.
Mà Thích Kỳ Niên trói tay con gái xong, thì kéo khăn lông bên hông mình ra, để lộ côn thịt nửa cứng rắn trước mặt con gái.
Minh San vội quay mặt đi, một ánh mắt đều không muốn cho hắn.
Chỉ thấy hắn đứng dậy quỳ bên chân Minh San lần nữa, nắm lấy hai chân của cô, sau đó ấn lòng bàn chân của cô lên côn thịt nóng rực của hắn.
Minh San vì tư thế nằm thẳng, không thể thấy rõ động tác của hắn, nhưng khi lòng bàn chân chạm vào côn thịt của hắn, cô lại giống như bị bỏng.
Cô đột nhiên muốn rút chân mình về, nhưng mắt cá chân bị hắn nắm chặt lấy, căn bản không rút được.
Lòng bàn chân truyền tới hình dạng côn thịt và ấm áp, đều khiến Minh San cảm thấy da đầu tê dại.
Không đợi cô kịp phản ứng, người đàn ông đã nắm lấy chân cô, lại đưa đẩy hông khiến côn thịt chậm rãi cọ xát lòng bàn chân cô.
Dần dần quყ đầu hắn phun ra càng nhiều thể dịch, khiến ma sát khô khốc trở nên mượt mà, mà động tác đẩy hông của hắn cũng càng lúc càng nhanh.
Lúc này Minh San mới đột nhiên hiểu được khác biệt mà cha nói là gì, vậy mà hắn dùng côn thịt lớn thao chân cô…
Tưởng tượng như vậy, cảm giác vô cùng xấu hổ lập tức bao phủ Minh San.
Loại cảm giác này thật sự quái dị, khiến lông tơ cả người Minh San dựng đứng.
Ấm áp, xúc cảm trơn mềm truyền từ lòng bàn chân tới, giống y như dẫm lên một con quái vật không biết tên, là có sinh mệnh, là sống.
Chỉ liên tưởng như thế khiến Minh San cảm thấy không khỏe, cô dùng sức muốn rút hai chân ra, nhưng mắt cá chân lại bị cha nắm chặt.
Cô càng dùng sức, hắn càng niết chặt hơn, giống như im lặng đọ sức.

Bình luận (0)

Để lại bình luận