Chương 92

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 92

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Mạc Viễn đi sang phòng trẻ em, cách phòng mình một dãy hành lang.
Cửa phòng không khóa, hắn đẩy ra nhìn vào tɾong.
Giang Khê đang thay tả cho Mạc Hựu ở trên giường, ánh mắt cô đầy sự dịu dàng, trên môi là nụ cười ấm áp như ánh mặt trời.
Mạc Viễn không nhớ, đã bao lâu rồi cô chưa dùng ánh mắt đó nhìn mình, chưa cười với mình như vậy.
Có lẽ là từ sau khi cô phát hiện bộ mặt thật của hắn, từ đó trên mặt cô chỉ toàn sự cẩn thận, sợ hãi.
Mấy năm qua, hắn rấthạnh phúc khi có được cô.
Hạnh phúc như những người đàn ông cưới được cô gái mình yêụ
Nhưng hắn cũng có thêm một nổi sợ, sợ cô sẽ biến mất, bỏ rơi mình.
Cho nên hắn ép cô sinh Mạc Hựu, không có cô ra ngoài một mình, không cho cô dùng đïện thoại, dùng bà lão kia để ràng buộc cô.
Lý do Mạc Viễn sợ hãi vì hắn biết những chuyện mình đã làm để sở hữu Giang Khê, nó rấttàn nhẫn.
Sẽ không ai muốn sống cạnh một người như vậy.
Nếu có cơ hội thì ¢hắc chắn ai cũng sẽ chọn cách rời đi.
Đến bây giờ, hắn biết Giang Khê vẫn rấtsợ mình, ngoài mặt bọn họ giống như những đôi vợ chồng hòa thuận, yêu thươռg lẫn nhau nhưng thật ra, mỗi khi hắn chạm vào người cô, cô đều run rẩy, tɾong mắt không giấu được cự tuyệt.
Mạc Viễn nhắm mắt lại, hai tay rũ bên hông cuộn thành nắm đấm, mạch máu nổi lên run rẩy.
Hôm nay, cô bạn thân kia của Giang Khê đã quay trở về.
Trong lòng hắn dâng lên một nỗi bất an đến cực điểm.
Hắn sợ cô ta sẽ tìm cách cướp Giang Khê khỏi tay mình.
Hắn phải nghĩ cách để giữ chặt lấy cô.
Còn cô gái kia…
Không thể nương tay được nữa.
Cạch…
Tiếng cửa phòng bị đẩy ra, Giang Khê quay đầu lại thì thấy Mạc Viễn đang đi vào.
Thấy sắc mặt hắn không được tốt, Giang Khê hơi sợ hãi “Anh… anh về rồi sao?”
Mạc Viễn đột nhiên ôm lấy cô, mặt chôn vào cổ cô hít liên tục.
Giang Khê giật mình, trái tim đập dữ dội, giọng nói không khống chế được lộ ra sự run rẩy “Sao… sao vậy?”
Mạc Viễn gác cằm lên bả vai cô, âm thanh lộ ra du͙c vọng “Chúng ta về phòng.”
Đùng… đùng…
Sấm sét đột nhiên nổ lên, mưa lớn đổ xuống ào ào.
“Đừng mà… dừng lại đi.”
“Ông xã… ông xã…”
Ở tɾong phòng ngủ liên tục vang lên những tiếng kêu sợ hãi.
Giang Khê bị Mạc Viễn đè xuống, nửa người trên thì dựa vào sô pha, nửa người dưới thì quỳ trên mặt đất.
Mạc Viễn như ma quỷ đứng dưới sau lưng, hai tay bấu vào e0 cô, thân thể ra vào dữ dội.

Bình luận

Để lại bình luận