Chương 932

Editor : Long Đế Novel
Nghe vậy Rice chần chờ hai giây, nói “Ý của cậu Chu là quân đội?”
Vừa nói ra lời này, Địch Thiện phía sau Rice cũng hơi ngẩn ra.
Ai cũng biết, so về thực lực thì một Đảng có ma͙nh đến đâu cũng không thể so sánh được với quân đội Thái Lan. Nếu không phải nhờ vào sự trợ giúp của quân đội trước đó, cựu Thủ tướng cũng sẽ không bị ngã ngựa, càng đừng nói đến cuộc tái tranh cử sau này.
Quân đội Thái Lan vẫn luôn muốn đề cử một ứng cử viên có xuấtthân từ lục quân nhậm chức Thủ tướng, nếu không thì cũng phải trên cùng một chiến tuyến với lục quân, tuyệt đối không thể là người của Đảng Dân chủ, một đảng từ trước đến nay không hề có sự tiếp xúc gì với quân đội.
Cho nên, thay vì Rice chạy tới Mumbai để tính nợ cũ, chi bằng thừa dịp Vippish còn chưa ngồi vững vàng, liên hợp với quân đội.
Ngay cả Địch Thiện cũng có thể hiểu được ám thị này, nói chi là Rice.
“Ý của cậu Chu tôi hiểụ” Cảm xúc của Rice không còn kích động như vừa rồi nữa, “Nhưng việc này không dễ làm như vậy.”
“Việc cựu Thủ tướng xuống đài đích xác có nguyên nhân quân đội ra tay, nhưng xét đến cùng là vì ông ta đã thao túng cử tri tɾong cuộc bầu cử tái tranh cử, đây là nhược điểm thực sự, nếu không quân đội cũng không thể làm gì được. Mà quy trình tranh cử của Vippish và Đảng Dân Chủ không có bất cứ vấn đề gì, cho dù tư lệnh lục quân đích thân ra taynannan”
Lời còn chưa dứt đã bị cắt ngang.
“Nếu tự ông ta từ chức, không phải cũng là quy trình bình thường đó sao?”
Chu Dần Khôn nói “Quy trình bầu cử không có vấn đề, nhưng không có nghĩa là năng lực của ông ta không có vấn đề. Nghe nói tân Thủ tướng này tốt nghiệp Oxford, học giả mà, da mặt mỏng nhất.”
Đã nói đến mức này, ngay cả một kẻ ngốc cũng hiểu được là có ý gì. Lông mày vừa nhíu lại của Rice đã không tự giác giãn ra.
Đúng vậy, kéo Vippish xuống ngựa không nhất thiết phải tìm ra sơ hở tɾong quy trình bầu cử. Chỉ cần Thái Lan xảy ra hỗn loạn lớn, mà vị Thủ tướng mới này lại không thể giải quyết một cách suôn sẻ, đến lúc đó sự nghi ngờ của người dân đối với năng lực của Thủ tướng chính là cái cớ tốt nhất.
Chỉ cần có lý do chính đáng để xuấtbinh, mọi chuyện sau đó sẽ trở nên hợp lý. Nghĩ tới đây, Rice không lãng phí một giây phút nào nữa, trực tiếp đứng dậy “Tôi về Thái Lan trước.”
Chu Dần Khôn đang tự rót rượu cho mình, “Không tiễn.”
Rice đi tới cửa, bỗng nhiên quay đầu lại “Cậu Chụ”
Người đàn ông trên sô pha quay đầu lại.
Rice nói “Hy vọng lần này sẽ không có thêm bất ngờ nào nữa.”
“Tất nhiên.”
Cánh cửa mở ra rồi đóng lại.
Cho đến khi tiếng bước ͼhân bên ngoài đi xa, Lâm Thành mới mở miệng “Anh Khôn, nếu chúng ta đã ra tay giúp Vippish, tại sao còn muốn ám thị Rice liên hợp với quân đội gây chuyện?”
Chu Dần Khôn uống rượu, thậm chí không hề nâng mí mắt lên “Từ lúc Vippish nhậm chức đến giờ đã bao lâu rồi?”
“Tính the0 giờ Thái Lan, từ lúc tuyên thệ nhậm chức chiều cho đến bây giờ, vừa đúng năm tiếng.” Nói xong Lâm Thành dừng một chút, lúc này mới phản ứng lại.
Vị tân Thủ tướng này đến giờ vẫn chưa từng gọi đïện thoại tới.
Hắn lập tức nhíu mày “Chẳng lẽ Vippish và Đảng Dân Chủ muốn ăn giựt? Họ có thể xoay chuyển tình thế vào phút chót, là nhờ vào văn kiện mà chúng ta đưa ra đó cho họ.”
“Không phải ai làm chính trị cũng có bộ mặt này sao.”
Chu Dần Khôn thấy nhiều nên không có gì ngạc nhiên, hắn đặt ly rượu xuống rồi đi ra ngoài “Không gây chút phiền toái cho hắn, hắn thật sự cho rằng hắn ngồi lên được vị trí Thủ tướng đó là dựa vào thực lực chó má đó của hắn ư.”
Lâm Thành hiểu rõ. Xem ra, anh Khôn sẽ không thật sự mặc cho Rice kéo Vippish xuống ngựa, nhưng cũng sẽ không để cho Vippish thoải mái ngồi vững vào vị trí Thủ tướng.
Nhưng một khi đã như vậy, vì sao không trực tiếp ủng hộ Rice đến cùng?
Lâm Thành không tham dự vào nửa chặng đầu tranh cử nên không biết chi tiết bên tɾong. Nhưng xét từ nửa sau của quá trình, giao tình giữa Rice và Chu Dần Khôn sâu hơn Vippish, hơn nữa còn sâu hơn nhiềụ
Bởi vì trước đó, Chu Dần Khôn chưa bao giờ qua lại với người của Đảng Dân Chủ.
: Long Đế Novel Cầu ánh kim ạ

Bình luận

Để lại bình luận