Chương 96

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 96

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Men Say Tình Ái (H)

Cánh cửa phòng ngủ khép lại, ngăn cách thế giới bên ngoài, chỉ còn lại hai kẻ tình nhân chìm đắm trong hơi men ái tình vừa được nhen nhóm sau cuộc gặp gỡ gia đình căng thẳng. Nhạc Dư vẫn chưa hết bàng hoàng, nhưng vòng tay rắn chắc của Hoắc Tuân và ánh mắt sâu thẳm đầy trấn an của anh đã xua đi phần nào nỗi lo âu.

Anh kéo cô ngã xuống tấm nệm dày êm ái, những lớp quần áo vướng víu nhanh chóng bị trút bỏ. Làn da trắng nõn của Nhạc Dư ửng hồng dưới ánh đèn ngủ vàng dịu, đôi gò bồng đảo căng tròn khẽ rung động theo từng nhịp thở gấp gáp. Hoắc Tuân cúi xuống, bờ môi nóng bỏng tìm đến cần cổ thon dài của cô, để lại những dấu hôn đỏ ửng mời gọi.

“Đừng…” Nhạc Dư khẽ rên rỉ, nhưng cơ thể lại phản bội lý trí, mềm nhũn ra trong vòng tay anh, hai chân vô thức quấn lấy hông anh.

Bàn tay Hoắc Tuân thành thạo mơn trớn khắp cơ thể cô, khơi dậy những đốm lửa li ti, rồi dừng lại nơi vùng tam mật ẩm ướt. Ngón tay thon dài khẽ tách hai cánh môi mềm mại, trêu chọc hạt ngọc nhỏ xinh đang run rẩy vì kích thích.

“Ưm…” Nhạc Dư cong người, mật dịch trào ra thấm ướt ngón tay anh. Cảm giác trống rỗng nơi hạ thân khiến cô cồn cào khó chịu. “Mau… mau vào đi anh…”

Hoắc Tuân cười trầm thấp, nụ cười mang theo vẻ chiếm hữu và ham muốn cháy bỏng. Anh nâng eo cô lên một chút, vật nam tính nóng bỏng đã cương cứng đến cực đại tìm đúng lối vào, chậm rãi tiến sâu vào bên trong. Cảm giác căng trướng xen lẫn khoái cảm khiến Nhạc Dư rên lên một tiếng mê đắm, vách huyệt co thắt dữ dội, cố gắng ôm trọn lấy sự xâm nhập mạnh mẽ.

Anh bắt đầu chuyển động, từ nhẹ nhàng thăm dò đến dồn dập mãnh liệt. Mỗi cú thúc đều như chạm đến nơi sâu thẳm nhất trong linh hồn cô, cuốn cô vào vòng xoáy của dục vọng cuồng si. Tiếng rên rỉ của Nhạc Dư hòa cùng tiếng thở dốc của Hoắc Tuân, tiếng da thịt va chạm vào nhau tạo thành một bản giao hưởng nồng cháy trong căn phòng tĩnh lặng.

Anh lật người cô lại, bắt cô quỳ trên giường, tấm lưng ong quyến rũ hướng về phía anh. Anh thúc mạnh từ phía sau, góc độ này cho phép anh vào sâu hơn, mãnh liệt hơn. Nhạc Dư chống tay lên gối, bờ mông tròn trịa nhấp nhô theo từng nhịp thúc của anh, tiếng rên vụn vỡ bật ra từ đôi môi sưng mọng.

Bàn tay anh không ngừng xoa nắn đôi gò bồng đảo mềm mại đang rung lắc dữ dội. Anh cúi xuống, ngậm lấy một bên nhũ hoa đã sưng đỏ, đầu lưỡi tinh quái trêu chọc khiến cô run lên bần bật. Khoái cảm dâng trào như thác lũ, mãnh liệt và không thể kiểm soát.

“Hoắc Tuân… nhanh… nhanh nữa lên…” Cô cầu xin trong cơn mê loạn.

Anh đáp lại lời cầu xin của cô bằng những cú thúc mạnh mẽ hơn, điên cuồng hơn, như muốn đóng dấu chủ quyền lên từng tấc da thịt cô. Cả hai cùng hòa làm một, chìm đắm trong biển lửa tình ái, cho đến khi cùng nhau đạt đến đỉnh cao của khoái cảm, giải phóng tất cả những ham muốn dồn nén.

Nhạc Dư đổ gục xuống giường, cơ thể mềm nhũn như không còn chút sức lực, chỉ còn lại hơi thở hổn hển và nhịp tim đập loạn xạ. Hoắc Tuân nằm xuống bên cạnh, kéo cô vào lòng, vùi mặt vào mái tóc mềm mại còn vương mùi dầu gội của cô. Sự im lặng bao trùm, chỉ còn lại dư vị ngọt ngào và nồng nàn của cuộc yêu vừa kết thúc. Anh biết, khoảnh khắc này, cô hoàn toàn thuộc về anh.

Bình luận

Để lại bình luận