Chương 96

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 96

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Ha ha ha ha!”

Phòng ngủ yên tĩnh vang lên tiếng cười sung sướng, Liễu Quý Xuyên vỗ tay, nhìn trên màn hình máy tính truyền đến hình ảnh, sau này nghiêng ngã ngồi vào trên sô pha, khóe mắt thế nhưng cười ra nước mắt.

“Không hổ là con trai ta, ta quả nhiên không nhìn lầm, trong xương cốt chảy dòng máu của lão tử , nhìn xem, thủ đoạn đều tương tự như vậy.”

Ông ta quay đầu, nhìn một nữ nhân bên cạnh nắm chặt tay thành quyền phát run , bóp cằm, để bà ấy nhìn thẳng vào mình, đồng tử sợ hãi thậm chí không dám đối mặt với ông ta.

Liễu Quý Xuyên cười, “Có làm em tìm về được cảm giác trước kia hay không ? Lúc ấy có phải em cũng tuyệt vọng như cô bé đó phải không ? Em đoán xem, chân cô bé có thể bị phế bỏ giống em hay không .”

Nước mắt Tần Thục chảy ra, toàn thân run rẩy, thanh âm nhỏ bé từ kẽ răng đè ép ra.

“Ma quỷ…”

“A, ma quỷ?” Ông ta tới gần bà, cười tà vươn đầu lưỡi cuốn đi nước mắt ở khóe mắt bà .

“Đây chính là con trai em, từ trong bụng em hoài thai mười tháng sinh ra , sao có thể nói nó là ma quỷ chứ?”

Ông ta nhướng mày kiếm, nắm tóc bà lên,tăng thêm sức lực , tuy rằng đang cười, nhưng trong mắt lại không chứa ý cười.

“Em gần đây thực không nghe lời, xem xong này video này liền bình tĩnh một chút cho tôi, thủ đoạn của tôi còn có rất nhiều, đừng ép tôi động thủ, là ngoan một chút mà yêu tôi, vẫn là đừng vọng tưởng tìm chết, em là người thông minh, nên đưa ra lựa chọn thông minh.”

“Nếu em thật sự muốn tìm chết lần nữa, tôi sẽ khiến cho em sống không bằng chết!” thanh âm âm lãnh khuếch tán đến mỗi tế bào toàn thân .

Ông ta đem video chỉnh thành phát lại, để bà một mình ngồi trên sô pha xem, xem đứa bé kia gào khóc thảm không nỡ nhìn , ánh sáng chiếu lên căn phòng hắc ám, cây gậy lần lượt dùng ở trên đùi cô, cái loại đau đớn thống khổ này , bà đã từng nếm qua , cho đến bây giờ vẫn còn không thể quên.

Tần Thục cắn răng, tay nắm chặt đặt ở trên đùi run rẩy, nhắm mắt lại không muốn nhìn nhưng thanh âm lại không ngừng truyền vào lỗ tai bà, nước mắt rơi từng giọt từng giọt dừng ở mu bàn tay gầy yếu.

——– tác giả có lời muốn nói.

Có người có lẽ đã đoán ra được cốt truyện thực xuất sắc ! Bất quá ở chỗ này, muốn nói một chút về Liễu ba.

Ông ấy ích kỷ, thậm chí cố ý để nam chủ đối xử với nữ chủ như vậy, đều chỉ là vì uy hiếp Liễu mẹ mà thôi, ông ấy thủ đoạn tàn nhẫn không có giới hạn, càng muốn thưởng thức con trai mình làm ra hành động giống mình, ông ấy mới cảm thấy Liễu Dục như vậy mới có tư cách làm con ông ấy.

Nữ chủ, đối hắn mà nói chính là một công cụ không hơn không kém, tuy rằng biết con của mình thích nữ chủ, nhưng cái này cùng ông ấy không có quan hệ, liền tính nam chủ thật sự đánh chết nữ chủ, ông ấy cũng cảm thấy đây đúng là con mình, còn thực kiêu ngạo, không quan hệ đến vấn đề kế thừa hay không kế thừa công ty, tiền với ông ấy mà nói chỉ là một bữa ăn sáng, không có công ty này thì có công ty khác Đông Sơn tái khởi,ông ấy muốn liền phải chiếm được.

Với ông ấy mà nói, có lẽ nhân sinh chính là vở kịch, tùy tâm sở dục phát triển theo cốt truyện mà mình muốn, không cần cố kỵ bất luận kẻ nào, trừ bỏ chính mình.

Đường Duệ thở hổn hển dán chặt vào cửa, một giọt mồ hôi lạnh từ thái dương chảy xuống cằm, nhỏ giọt trên mặt đất, thanh âm đều nghe được rất rõ ràng.

Ngoài cửa thanh âm dần dần đình chỉ, nội tâm hắn chậm rãi dâng lên hoảng sợ không yên ổn được, nhéo trái tim trước quần áo, ngay cả hô hấp đều cảm giác được áp lực, tuyệt vọng.

Thật lâu không có thanh âm, chờ hắn lại quay đầu từ mắt mèo bên trong nhìn ra bên ngoài, ngoài cửa người đã đau đến chết ngất , đang bị nhấc một cánh tay kéo ra bên ngoài , đã không có thần chí.

Bình luận

Để lại bình luận