Chương 97

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 97

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Diệp Nam Phong vươn tay kéo áo Diệp Chi nhưng lại bị cô đẩy ra: “Chỗ đó, không được….”

“Không nhìn thì làm sao anh biết được em có bị gì hay không?”

Có lẽ cô thực sự sợ cơ thể mình xảy ra chuyện gì nên Diệp Chi cũng không đẩy anh quá mạnh. Diệp Nam Phong dễ dàng cởi được áo cùng đồ lót của cô ra, để lộ núm vú đã sưng trướng đến đỏ bừng.

Từng giọt sữa rỉ ra từ núm vú đang nhỏ xuống quần cô.

Diệp Nam Phong nắm lấy ngực cô bóp, cơ thể Diệp Chi lập tức cong người về phía sau: “Đau….”

Chỉ cần hơi nhéo nhẹ một chút, sữa lúc đầu nhỏ từng giọt liền biến thành tia nước, phun thẳng lên mặt Diệp Nam Phong.

Anh lè lưỡi liếm sữa quanh môi: “Là sữa, không phải bệnh gì nghiêm trọng, có lẽ là do canh.”

Mặt Diệp Chi đỏ bừng vì xấu hổ: “Vậy không uống nữa thì có khỏi được không?”

“Hormone trong cơ thể không thể nói dừng là dừng ngay được. Có thể phải mất một khoảng thời gian.”

“Nhưng mà… chỗ đó trướng rất khó chịu.”

Diệp Nam Phong đưa vạt áo đang cầm cho Diệp Chi, ý bảo cô kéo áo lên để lộ ngực ra. Hai tay anh xoa xoa vào nhau cho ấm, sau đó nhẹ nhàng đặt lên ngực cô: “Chỉ cần lấy ra là sẽ ổn thôi. Sữa bị ứ đọng rất dễ bị nhiễm trùng.” Anh xoa nhẹ: “Anh làm như vậy có tốt hơn chút nào không?”

Đôi bàn tay đó đã để lại quá nhiều ký ức trên cơ thể cô, giờ đây đột nhiên chạm vào bộ phận mẫn cảm làm Diệp Chi lập tức cảm giác được một dòng điện râm ran, cùng với cảm giác căng trướng trên bầu ngực, khiến thân thể đột nhiên bồn chồn không yên.

Cô lén lút không chút dấu vết mà kẹp chặt chân lại: “Ừm.”

Liệu anh trai có làm những việc đó với cô giống như trước đây không?

Tay Diệp Nam Phong bỗng nhiên bóp mạnh một cái, sữa tươi bắn ra như cột nước.

“Ah….”

Diệp Chi ngay lập tức bật dậy, hai tay run rẩy bảo vệ ngực mình, cơn đau làm cô nhăn mặt, một lúc lâu mới phản ứng lại: “Đau quá, đừng xoa nữa.”

“Nhưng nếu không làm sạch, sau này bị nhiễm trùng thì càng đau hơn. Sở dĩ bây giờ em đau đến như vậy là vì trước đó không ép sữa ra, để sữa tích tụ bên trong quá nhiều. Em xem, không bóp nó cũng tự tràn ra sữa này.”

Thật sự là vì trước đó không bóp ra nên mới như vậy sao?

Nghĩ kỹ lại trước kia, cô cũng cảm thấy ngực mình có gì đó khác thường, nhưng nó không đến mức khó chịu để cô phát hiện ra cơ thể mình đang không ổn.

Nhưng bóp như vậy thì quá đau, hơn nữa nhìn bộ ngực trướng to như hiện tại thì không phải chỉ bóp vài cái là có thể hết được.

Vẻ mặt cô đau khổ: “Không còn cách nào khác sao?”

“Có, có thể dùng cách thoải mái hơn. Em lại đây nào.”

Diệp Nam Phong vừa nói dùng cách thoải mái hơn, thân thể Diệp Chi không kiềm chế được mà run rẩy. Đó là từ quen thuộc mà anh trai hay nói với cô. Mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống trước mặt anh, một lần nữa kéo áo của mình lên.

Lòng bàn tay Diệp Nam Phong lướt qua bả vai cô, đặt ở phía sau lưng. Ngay sau đó anh cúi đầu xuống, há miệng ngậm lấy núm vú cô.

“Ha ưm….”

Diệp Chi không kịp phòng ngừa mà ngâm khẽ một tiếng, một cơn tê dại đã lâu bao trùm lấy cơ thể cô, làm cô theo bản năng muốn lùi về phía sau nhưng đã bị bàn tay sau lưng giam cầm.

Đầu lưỡi Diệp Nam Phong liếm láp núm vú cô như muốn giảm bớt cơn đau trước đó của cô, sau khi liếm sạch chỗ sữa còn sót lại trên ngực, anh mới bắt đầu thong thả hút sữa.

Tay Diệp Chi buông lỏng, ngón tay nắm lấy áo tuột ra, hai tay di chuyển đến đầu tóc xù xù của Diệp Nam Phong, ấn chặt đầu anh vào ngực cô.

Mùi vị trong miệng Diệp Nam Phong càng lúc càng nồng, thơm thơm ngọt ngọt, mang theo mùi hương của cô, rất là đặc biệt. Sau khi được thuốc kích thích, thân thể của cô tiết ra một lượng lớn *prolactin, có tác dụng tạo sữa một cách tự nhiên.

(*Prolactin: là một hormone quan trọng liên quan đến sự sản xuất sữa của phụ nữ đồng thời có ảnh hưởng đến các hoạt động chức năng khác của tế bào. Prolactin cũng có giá trị trong hỗ trợ chẩn đoán và điều trị các bệnh lý về chức năng sinh sản của cả hai giới.)

Bình luận (0)

Để lại bình luận