Chương 97

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 97

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

‘bùm!’

Anh ta đột nhiên tức giận đập bàn, nắm tay đập mạnh xuống bàn, phát ra âm thanh chấn động khiến Khương Hân không khỏi rùng mình.

“Không tin tôi phải không? Vậy em có muốn biết mẹ em đang ở đâu không?”

Người trước mắt mở to hai mắt, ánh mắt nhìn anh ta dần dần trở nên khó tin.

“Anh biết mẹ tôi ở đâu?”

Trong sự lạnh lùng của anh ta có chút đùa cợt, “Đúng vậy, tôi biết, tôi vẫn cứ biết, nếu em vẫn không tin tôi, vậy thì tôi sẽ nói em biết, em cùng sống chung với em trai hơn hai mươi năm, đến bây giờ vẫn không biết bộ mặt thật của cậu ta.”

Lời nói của anh phát ra từ đôi môi mỏng, càng ngày càng tiến gần cô, hơi nóng phả vào mặt mà lại lạnh sống lưng.

“Mẹ của em đã tham dự buổi đấu giá tại hội trường khi bà mất tích và mua viên kim cương mà em luôn muốn tìm kiếm, sau đó biệt vô âm tín, nhưng trên thực tế, bà ấy đã bị em trai của em lừa đến khu vực Đông Nam Á, nói dối rằng bà ấy cần phải đến khu vực địa phương để làm các thủ tục để có được viên kim cương, và sau đó.”

Anh bóp lấy cổ cô, nổi sợ hãi bổng ập đến khiến toàn thân cô tê dại, bên tai nghe thấy tiếng trầm thấp từ cổ họng anh phát ra.

“Giết chết bà ấy.”

Môi trên dưới của Khương Hân run rẩy, dùng hết sức lắc đầu, “Không thể nào, anh đang nlừa tôi, không thể nào! Anh chỉ muốn lừa tôi, chính là muốn quan hệ của chúng tôi ngày càng xa cách, để anh có cơ hội xuống tay!”

“Hừ” một cách chế giễu, anh nhìn vào mắt cô, “Vậy thì em biết đấy, làm sao tôi biết được những chuyện này không?”

“Khi lần đầu tiên tự em đi tới tiếp cận tôi, người của chúng tôi đã tìm thấy một chiếc điện thoại di động ở hội trường, họ vốn có ý tốt muốn gửi lại, nhưng kết quả là khi bật điện thoại lên, hóa ra đó là điện thoại của em trai em,em nói trùng hợp không.”

Anh ta vừa nói vừa cười, “Tin nhắn trên điện thoại đã hơn hai năm rồi, khi mở lại lật lại coi, trong đó còn có tin nhắn cậu ta gửi cho mẹ em lúc đó, còn có cả ghi chép giao dịch của viên kim cương đó, chính là cậu ta đã để viên kim cương lưu lạc ra thị trường, trêu đùa em, để em đi trộm, để em không tìm ra được chân tướng sự việc, cứ thế chơi xỏ em.”

“Tôi còn đang suy nghĩ giữ kín chuyện này với em, có phải sẽ giúp em cảm thấy dễ chịu hơn? Không ngờ em lại vẫn coi cậu ta như một con người, em thật sự cho rằng cậu ta là một kẻ nói lắp, ngây thơ thế, vậy thì em cũng không ngờ tới được, nói lắp của cậu ta đều là giả vờ.”

Nhìn ánh mắt kinh hãi của cô, anh lại nói, “Thế chi bằng em lại đoán xem, thi thể của mẹ em ở đâu.”

Cô chỉ lộ ra ánh mắt kinh hoảng không nói, là bị câu nói vừa rồi của anh làm cho kinh đến khó có thể tin, thậm chí bắt đầu thở gấp.

“Tôi….mẹ tôi, chết rồi?”

Trong một câu nói đơn giản, đã nghe được sự tuyệt vọng trong lời của cô, nhưng Phó Hựu vẫn có tình thêm dầu vào lửa.

“Đúng vậy, đã chết, chết lâu rồi, bị chính tay người em trai của em giết chết, còn thi thể của bà ta thì đã được chưa cho cha ruột của em trai em.”

Khuôn mặt tuấn tú tà ma đó đột nhiên tiến lại gần cô, cắn một cái thật mạnh lên gò má mềm mại của cô, sau đó thấp giọng nói là một lời ma quỷ, “Chính là người đàn ông đã cưỡng hiếp mẹ em, em nói xem, hắn liệu có ôm thi thể mẹ em gian dâm không đây?”

“Oanh”

Đại não bỗng chốc trở nên trống rỗng, cảm xúc dâng lên không hề báo trước, cô điên cuồng khóc thét đẩy anh ra, không muốn thừa nhận sự thật mà chính mình đã tìm kiếm nhiều năm.

“Anh lừa tôi! Anh lừa tôi, đây không phải là thật, tất cả đều là thủ đoạn anh lừa tôi, anh muốn vĩnh viễn nhốt tôi ở đây đùa giỡn!”

“Tôi không lừa em hay không chính em còn không rõ ràng sao? Nếu như em không tin tôi, tôi cũng chỉ có thể lấy điện thoại di động cho em xem!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận