Chương 98

Anh dịu giọng, quay đầu sờ cằm cô, “Cưng à, chào hỏi người ta đi, đây là chú Tạ.”

Dịch Nhữ quay đầu theo bàn tay anh, lòng Tạ Viễn Ninh chấn động vì dáng vẻ của Dịch Nhữ bây giờ, cô đeo một chiếc vòng cổ định vị màu đỏ rực có gắn một tấm thẻ tên, trên gò má và cằm có nước.

Dịch Nhữ trợn đôi mắt to thất thần, ngơ ngác nói, “Chào chú Tạ.”

Tạ Viễn Ninh lập tức nhạy bén phát hiện Dịch Nhữ không bình thường, anh ta phẫn nộ nhíu mày, “Anh là tên điên!”

Nói xong, anh ta vung nắm đấm định xông tới, nhưng bỗng nhiên Dịch Nhữ lại run rẩy dữ dội như một con nai sợ hãi, ôm lấy đùi Hạ Cảnh Chiêu rồi tránh qua một bên.

“Ba… ba! Con sợ!”

Tạ Viễn Ninh cứng đờ tại chỗ, nặng nề nói, “Dịch Nhữ… cô tỉnh lại đi.”

Dường như Dịch Nhữ hoàn toàn không hiểu anh ta đang nói gì, cô run rẩy trốn vào sau bắp chân Hạ Cảnh Chiêu, nắm chặt lấy tay anh.

Tạ Viễn Ninh không thể tưởng tượng được cô đã trải qua chuyện tàn khốc tới mức nào mới trở nên như thế này. Anh ta hít sâu một hơi, sau một lúc im lặng, anh ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Cảnh Chiêu, hỏi anh:

“Rốt cuộc anh tìm tôi vì chuyện gì? Chẳng lẽ chỉ vì để khoe khoang xem cô ấy phục tùng anh ngoan tới mức nào hả?”

Hạ Cảnh Chiêu nhìn chằm chằm vào anh ta, sau khi xác nhận giọng nói của anh ta không thể đánh thức Dịch Nhữ, anh mới lạnh lùng nói, “Anh biến đi được rồi.”

Tạ Viễn Ninh chỉ ném một câu, “Anh như thế sẽ không bao giờ có được trái tim của cô ấy.”

Dịch Nhữ thấy Tạ Viễn Ninh đi rồi, cô mới cứng đờ, có can đảm tiếp tục ăn dương vật của anh.

“Dương vật của ba thơm quá…”

Bỗng nhiên vòng cổ bị kéo lấy, Dịch Nhữ nghe được tiếng nói tức giận kìm nén của người đàn ông, “Cưng có biết chú Tạ cứng lên không?”

“Xin, xin lỗi…”

“Thôi, tới đây ôm nào.” Hạ Cảnh Chiêu chán nản ngắt lời cô, xoa xoa trán rồi nhẹ nhàng ôm cô lên, anh nhấc váy cô lên lộ ra tã quần màu trắng bên dưới.

Dịch Nhữ vùi mặt vào lòng Hạ Cảnh Chiêu, cô run rẩy, “Ưm… ba… bé cưng, tè ra quần…”

Vì thường hay làm tình nên gần đây Dịch Nhữ mất kiểm soát, anh mặc tã cho Dịch Nhữ, nhưng lần nào đổi tã cũng phát hiện trong đó không chỉ có nước tiểu, đa phần là nước dâm dính ướt, còn hoa huyệt sưng đỏ như cái bánh bao thì nhầy nhụa nhớp nháp.

Dịch Nhữ vừa được bế tới bồn cầu trong WC, cởi tã ra là cô nghịch ngợm cọ vào người anh, choàng tay qua cổ anh, trêu chọc anh, “Ba, chịch, chịch miệng dâm của bé cưng đi… con ướt sũng rồi, huyệt, huyệt thịt đói quá…”

Lửa dục bùng lên, cuộc họp bị hoãn lại một tiếng.

Khi kết thúc, Hạ Cảnh Chiêu nhìn Dịch Nhữ nằm nhũn ra, cuộc họp hôm nay cực kỳ quan trọng, không phù hợp để họp online. Anh dịu dàng hỏi Dịch Nhữ có thể tự chơi một lát hay không.

“Không sao, con có thể khẩu giao cho ba ở dưới bàn, không có tiếng động gì đâu.”

Tim Hạ Cảnh Chiêu giật thót, anh nặng nề nói, “Không được, cưng lại muốn bị đánh đòn hả?”

Không ngoài dự đoán, Dịch Nhữ sợ hãi buông tay Hạ Cảnh Chiêu ra, cô ôm lấy con búp bê được phun nước hoa cùng loại với nước hoa của Hạ Cảnh Chiêu trên sofa, ấm ức ngập ngừng, “Có phải thân thể ba khó chịu không, nếu không được thì… ba có thể nghỉ ngơi, không cần phải thỏa mãn con…”

Với đàn ông, thứ kiêng kị nhất là bị chê không lên được.

Bọn họ lại quấn lấy nhau.

“Có phải em đã tỉnh từ lâu rồi không? Em cố ý muốn dằn vặt anh.”

“Xin, xin lỗi… ưm ưm!”

Cho đến lúc chạng vạng, Hạ Cảnh Chiêu nhìn Dịch Nhữ đã ngất đi, cuối cùng anh cũng nhận ra bất cứ lúc nào và ở đâu, anh cũng bất lực trước Dịch Nhữ.

Bình luận

Để lại bình luận