Chương 98

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 98

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Bí Mật Động Trời Và Sự Hy Sinh
Cơn bão truyền thông về vụ tai nạn máy bay và cái chết của Tổng thống nước M dần lắng xuống, nhường chỗ cho những phân tích chính trị sâu xa. Nhưng đối với Hoắc Đông Thần và Phỉ Y Hân, thế giới bên ngoài dường như không còn quan trọng nữa. Trong căn phòng bệnh VIP yên tĩnh, họ chia sẻ với nhau những bí mật mà trước đây chưa từng nói.
“Tại sao anh lại đi cùng Tổng thống trên chuyến bay đó?” – Phỉ Y Hân tò mò hỏi, tay bóc một quả quýt cho hắn.
Hoắc Đông Thần trầm ngâm một lát, ánh mắt trở nên sâu thẳm:
“Ông ta muốn bàn bạc với anh về việc hợp tác phát triển một dự án vũ khí công nghệ cao. Nhưng thực chất, đó là một cái bẫy. Ông ta bị một tổ chức khủng bố nhắm tới từ lâu, và bọn chúng đã cài gián điệp vào đội ngũ bảo vệ, phá hoại hệ thống điều khiển của phi cơ. Anh chỉ là kẻ bị vạ lây.”
“Thật đáng sợ…” – Phỉ Y Hân rùng mình – “Cũng may là anh mạng lớn.”
“Không phải mạng lớn, là vì anh còn có em đợi ở nhà. Anh không dám chết.” – Hoắc Đông Thần nắm tay cô, hôn nhẹ lên mu bàn tay.
Phỉ Y Hân đỏ mặt, lảng sang chuyện khác:
“Nè, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em lúc trước. Tại sao anh lại đến thủ đô gấp gáp như vậy? Anh bảo là có công việc, nhưng em cảm thấy anh đang giấu em điều gì đó.”
Hoắc Đông Thần nhìn cô, thở dài một hơi, rồi quyết định nói ra sự thật. Hắn biết, giờ đây giữa họ không nên có bí mật nào nữa.
“Em còn nhớ lúc em đòi hủy hợp đồng, em đã nói gì không?”
“Em nói nhiều thứ lắm, sao nhớ hết được?” – Phỉ Y Hân bĩu môi.
“Em nói em muốn một cuộc sống bình thường, em ghét sự hào nhoáng và phức tạp của giới thượng lưu. Em nói thế giới của chúng ta quá khác biệt.”
Phỉ Y Hân gật đầu, cô nhớ rất rõ những lời đó. Đó là rào cản lớn nhất khiến cô ngần ngại bước vào cuộc đời hắn.
“Vì vậy, anh đã đến thủ đô để… làm thủ tục giải thể Hoắc Viễn và chuyển nhượng phần lớn tài sản của Hoắc gia.”
“CÁI GÌ???”
Phỉ Y Hân hét lên, miếng quýt trên tay rơi xuống đất. Cô trợn tròn mắt nhìn hắn như nhìn một kẻ điên. Giải thể Hoắc Viễn? Tập đoàn đa quốc gia hùng mạnh nhất nhì thế giới, tâm huyết cả đời của hắn và bao thế hệ nhà họ Hoắc?
“Anh… anh bị điên rồi sao? Anh có biết mình đang nói cái gì không?” – Giọng cô run rẩy.
“Anh rất tỉnh táo.” – Hoắc Đông Thần bình thản đáp – “Nếu em muốn cuộc sống bình thường, anh sẽ cho em cuộc sống bình thường. Anh có thể từ bỏ tất cả quyền lực, địa vị, tiền tài, chỉ để được ở bên em. Với anh, không có gì quan trọng bằng em cả.”
Nước mắt Phỉ Y Hân trào ra không kìm được. Cô khóc nức nở, vừa giận vừa thương, vừa cảm động đến đau lòng. Người đàn ông này, hắn yêu cô đến mức nào mà lại dám làm điều điên rồ đến thế? Hắn sẵn sàng vứt bỏ cả giang sơn vì mỹ nhân, điều mà cô tưởng chỉ có trong những câu chuyện ngôn tình sến súa, nay lại hiện hữu ngay trước mắt cô.
“Đồ ngốc! Đồ điên! Ai mượn anh làm thế? Anh làm vậy có đáng không?” – Cô đấm thùm thụp vào ngực hắn (nhẹ thôi), nước mắt giàn giụa.
Hoắc Đông Thần ôm cô vào lòng, vỗ về:
“Đáng chứ. Rất đáng. Có em rồi, anh có cả thế giới. Những thứ kia chỉ là vật ngoài thân thôi.”
“Em không cho phép! Anh phải dừng ngay việc đó lại!” – Phỉ Y Hân ngẩng mặt lên, trừng mắt ra lệnh, nước mắt vẫn còn đọng trên mi – “Bây giờ em là bà Hoắc rồi, tài sản của anh cũng là của em. Em không cho phép anh vứt bỏ tài sản của em! Anh phải giữ lại Hoắc Viễn, phải kiếm thật nhiều tiền về nuôi em và con!”
Hoắc Đông Thần bật cười sảng khoái, hôn lên trán cô:
“Tuân lệnh bà xã! Anh sẽ nghe lời em, tiếp tục làm gian thương kiếm tiền nuôi vợ con.”
Phỉ Y Hân dụi đầu vào ngực hắn, mỉm cười trong nước mắt. Cô biết, mình đã chọn đúng người. Người đàn ông này, dù có hay không có Hoắc Viễn, vẫn là người hùng trong lòng cô.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận