Chương 98

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 98

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Anh giường như quyết tâm làm cho cô phải tin tưởng sự tuyệt vọng này, cầm điện thoại di động đưa qua, trên màn hình mở một đoạn tin nhắn, chứng cứ đầy đủ đặt trước mặt cô, không cách nào tẩy sạch tội danh, đúng chữ viết tay của em trai cô.

Sự tuyệt vọng bao trùm cả người, người phía trên chính là chờ giây phút này để an ủi cô, ôm cô và cúi xuống hôn cô.

“Đừng sợ, còn có tôi ở đây, em yên tâm, tôi sẽ không làm chuyện như vậy với em, có tôi ở bên cạnh em, cũng sẽ không có ai dám làm như vậy với em.”

Anh âu yếm vuốt ve chiếc bụng của cô, “Ở đây, có đứa con của tôi, chính là kết tinh của chúng ta, hãy ở bên cạnh tôi mà sinh ra đứa trẻ này.”

Cô dường như mơ màng mà bỏ qua, hoàn toàn đắm chìm trong vỏ bọc ôn nhu của em trai mình, bên dưới lại chính là một ác ma.

Ban đêm cô gặp một ác mộng làm cho cô hoảng sợ, Cô mơ thất Khương Nghị giết mẹ mình, sau đó lại dùng phương pháp tương tự chuẩn bị giết cô,
trong mơ cô tuyệt vọng mà khóc lóc, không biết phải làm sao để cứu lấy mạng sống của mẹ cô.

Mãi đến khi khuôn mặt của Phó Hựu hiện ra, cô mới phát hiện mình đã một mực khóc không ngừng, người đàn ông bên mình đã sớm thức dậy, không ngừng gọi tên cô để đánh thức cô.

Phó Hựu thở phào nhẹ nhóm, sau đó đè cô xuống dưới, không ngừng hôm khóe miệng cô, nụ hôm nhẹ nhàng thể hiện rõ tình yêu của anh dành cho cô.

“Đừng sợ, tôi ở đây, có tôi ở đây.”

Người dưới thân không phản ứng, không nhúc nhích, nếu không phải vẫn còn tồn tại hơi thở thì anh thực sự nghĩ rằng cô đã chết.

Trong những ngày tiếp theo, anh chăm sóc cô càng thêm cẩn thận, nhưng dường như không có tách dụng gì, cô vẫn không nói, cũng không động, giống như một người gỗ, nghe theo lời anh chỉ huy.

Với sự phản kháng thầm lặng không có cái gì thay đổi, Phó Hựu nhịn không được muốn nổ tung, mỗi lần chịu đựng đều đập tay vào tường.

Tình huống này kéo dài không lâu bởi vì Khương Nghị đến.

Cậu dựa vào những khẩu súng cướp được từ sáu người, một đường phá tan sự vây bắt của bọn anh, liều chết đến đây.

“Cũng chỉ có sáu người, ngay tại cửa, ông chủ, mấy trăm người của chúng ta có thể giết được hắn, hắn đã cũng đã tới cửa, tụ chui đầu vào lưới, đúng là cho không thi thể.”

Phó Hựu ôm đầu, bất an đá chân một cái hạ lệnh.

“Giết cho tôi, chỉ cần thi thể, không được để sống.”

“Vâng!”

Đợi lúc hắn cửa mở ra, phát hiện thủ vệ của bọn hắn bị chặn ở cửa, chỉ thấy ở cửa biến thành năm người.

Khương Nghị không thấy đâu nữa.

Phó Hựu đứng dậy chuẩn bị quay về phòng ngủ, thần kinh nhạy cảm, đột nhiên phát hiện ngoài của cổ có một ánh mắt, anh chưa kịp quay đầu qua thì một tiếng súng đã phá tan bầu không khí yên tĩnh này.

“Phanh!”

Viên đạn phá thủng tấm kính, xuyên qua khe hở bắn thẳng vào bả vai anh, chưa kịp cảm nhận đau đớn, phản ứng đầu tiên của là tìm chỗ ẩn nấp, trốn ở phía sau sô pha, che bả vai đang không ngừng đổ máu.

Người bên ngoài nhảy xuống song cửa sổ, khinh thường hét vào người trốn phía sau sô pha.

“Đi ra! Anh không phải rất giỏi sao? Có bản lĩnh thì đi ra cho tôi bắn thêm vài phát nữa! Chị của tôi ở đâu, giao ra cho tôi!”

Phó Hựu lấy khẩu súng lục từ thắt lưng ra, nạp lại tất cả các viện đạn rồi lên đạn.

Khương Nghị bị tiếng lên đạn làm cho hoảng sợ, nhanh chóng trốn sau cột nhà, tóc dài lộn xộn chắn ngang tầm mắt, ngẫu nhiên xoa xoa tóc trước trán, dưới cặp kính tròn cũng không còn chút mềm mại, sát ý phóng ra bên ngoài.

“Nhóc con, mày khá là can đảm, cũng dám tìm đến đây, những người ở cửa là bị mày lừa đi phải không? Muốn tự mình đến cửa đấu với tao, tao thấy mày chính là sống quá lâu rồi.”

Giọng nói càng lúc càng gần, anh đã biết cậu ẩn náu ở đâu rồi, bước chân vững chãi dưới đôi giày da nện trên nền đá cẩm thạch.

Bình luận (0)

Để lại bình luận