Chương 634

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 634

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Em ghét cô ta?” Ôn Thời Khải hỏi.
Lâm Chi Nam không đáp.
Anh ta cũng không tức giận, bàn tay từ hàng rào trúc trượt xuống, nghịch mấy lọn tóc rũ xuống bên vai Lâm Chi Nam, còn nhẹ nhàng quấn một vòng, lực chú ý của thiếu nữ ở nơi khác, cho nên không phát hiện ra.
“Em không thích cô ta đến tìm anh?” Một hương thơm thoang thoảng truyền đến, chóp mũi anh ta khẽ động, cơ thể lẳng lặng dịch lại gần cô hơn.
Cũng không phải là không thích, chỉ là cô lòng dạ hẹp hòi, không nhìn nổi Lạc Dĩ Nhiên sống vui vẻ thuận buồm xuôi gió.
Lâm Chi Nam đang muốn tìm một lý do thoái thác, Ôn Thời Khải đột nhiên cúi đầu, môi ghé vào bên tai cô, lẩm bẩm. “Em thích anh?”
Hả?
Giọng nói của người đàn ông giống như vang vọng bên tai Lâm Chi Nam, sau gáy cô tê rần, cả người sửng sốt.
Trong lúc đối mặt gần trong gang tấc, ánh mắt Ôn Thời Khải cụp xuống, khóe mắt hơi cong, có tia sáng lấp lánh trong con ngươi màu nâu nhạt, mang theo mê hoặc không dễ gì phát giác được, anh ta cứ thế nhìn chằm chằm cô không chớp mắt trong giây lát.
“Không đúng ư? Trước đó mượn Khương Nhiêu trăm phương nghìn kế tiếp cận anh, đầu tiên là ở Mạnh Vũ Dân Lâu hấp dẫn tầm mắt của anh.”
Giọng nói của anh ta không nhanh không chậm, liệt kê từng chuyện, mơ hồ mang theo ý cười. “Sau đó ở quán cà phê tại Thượng Hải cố ý để Khương Nhiêu làm rơi tai nghe, ở Khương Điền Phường lại cố ý va vào lưng, để anh phát hiện ra em, về sau đi theo Khương Nhiêu đến tham dự tiệc sinh nhật của Chu Nguyên. Cố ý đợi ở quán cà phê gần đó, sẵn sàng đợi gió đông.”
Bị nhìn chằm chằm, Lâm Chi Nam không biết là đỏ mặt hay bối rối, mặt thành màu cà chua, Ôn Thời Khải bình tĩnh nói tiếp. “Cũng may ngày đó vận khí của em không tệ, đúng lúc anh muốn ra ngoài mua chút đồ, rốt cuộc em cũng được như mong muốn.”
Oan to như thế ập xuống, hô hấp của Lâm Chi Nam như ngừng lại, trên gương mặt giống như bị kim đâm đâm ra từng vết nứt, mặt nóng rát.
Cô chưa từng nghe qua có người lại có thể nói chắc như đinh đóng cột đổi trắng thay đen đến mức này, ở trong đôi mắt thăm thẳm của anh ta, dường như cô thật sự biến thành một cô gái tràn ngập yêu say đắm Ôn Thời Khải, lại bị anh ta nhìn thấu.
Miệng cô hơi há ra, muốn giải thích cho mình. “Chẳng qua là tôi…”
“Chủ mưu đã lâu.” Ôn Thời Khải tự động đến gần cô, liếm qua bờ môi mình, cười nói. “Không nghĩ tới còn vì anh mà theo đến Thượng Hải, trở về nhìn thấy Lạc Dĩ Nhiên cách anh gần cho nên bắt đầu ăn giấm.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận