Chương 651

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 651

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lâm Chi Nam lại càng suy nghĩ đến sự khác biệt giữa cha mẹ và bạn trai, các cô ấy có thể đòi hỏi vô hạn từ người sinh dưỡng mình, cô lại không dám đưa ra yêu cầu thái quá với Lục Nhất Hoài, sợ anh ta chán ghét mà vứt bỏ, sợ anh ta cảm thấy mình là người phụ nữ đào mỏ.
Nghĩ như thế không biết vì sao Lâm Chi Nam lại càng thấy sa sút hơn, dường như vận mệnh của mình lại bị nắm trên tay người khác.
Sau hơn nửa năm, cô vẫn rơi trong vòng luẩn quẩn này.
Đột nhiên có tiếng âm báo di động, Lâm Chi Nam cầm lên nhìn, là Lục Nhất Hoài gọi đến.
“Alo…”
Trường học vào 7 – 8 giờ, con đường nhỏ trong bóng rừng bị cắt thành một bức tranh thủy mặc tĩnh mịch, đi lên là ánh trăng mông lung, sao trời thưa thớt, giọng nói của Lâm Chi Nam nghe qua có mấy phần sa sút,
“Tâm trạng không tốt?” Lục Nhất Hoài hỏi.
Đầu dây bên kia rất yên tĩnh, nổi bật lên giọng nói trầm thấp của người đàn ông, vô cùng có từ tính.
Lâm Chi Nam không đáp, đầu lại tự nhiên rũ xuống.
Lục Nhất Hoài ha ha một tiếng trêu chọc. “Sao đi ra ngoài một chuyến lại khiến cô nhóc nhà anh không vui vậy, buổi triển lãm châu báu kia không thú vị hả?”
“Cũng không có gì vui vẻ.” Ngón trỏ của cô nghịch sau điện thoại. “Thực tập và đi học hoàn toàn giống như trước đây, cũng không có chuyện mới lạ gì xảy ra.”
“Trước đó là ai nói nhìn sao trời đếm đến 500, anh ấy sẽ xuất hiện. Kết quả lần trước em đã đếm đến hơn 1000, ngay cả một bóng người cũng không có.”
Đầu dây bên kia là giọng nói trầm thấp vui vẻ của người đàn ông, Lục Nhất Hoài biết cô nhóc này đang nói đến mình, cười đáp. “Vậy lần này có muốn đếm lại hay không, anh cam đoan sẽ không nuốt lời.”
Lâm Chi Nam sửng sốt.
Qua hai giây sau. “Quay đầu lại…”
Giọng nói này giống như từ trong loa truyền đến, càng giống như là theo gió đi đến, giống như hạt sương rơi trên bùn đất, vang vọng bên tai cô.
Lâm Chi Nam chợt xoay người.
Người đàn ông đứng ở cách cô mười mét, một áo khoác cao bồi đen nhánh, cổ áo bị gió thổi hơn phân nửa cản đi yết hầu, lại thêm mấy phần dã tính.
Một tháng không gặp, tóc của anh ta dường như dài hơn một chút, dáng vẻ sắc bén và lưu manh hòa với bóng đêm làm một thể, chỉ có khóe miệng cười khoa trương mà tùy ý của anh ta vẫn giống như trước đây.
“Còn đúng đó làm gì? Tới đây.” Anh ta giang tay với Lâm Chi Nam.

Bình luận (0)

Để lại bình luận