Chương 109

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 109

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Làn da kiều nộn đã không cồn một chỗ nào là hoàn hảo nữa, bị bỏng thành màu đỏ, trên người đều rậm rạp chằng chịt sáp, Tần Thục khóc rống, tiếng khóc chói tai đến tất cả người ở trong biệt thự đều có thể nghe được, bụng nhỏ không ngừng buộc chặt, run rẩy không ngừng.

Ngọn nến lớn như vậy bị đốt còn một nửa,Tần Thục đau đến kêu ra tiếng cũng không nổi, toàn bộ làn da đều đau đến chết lặng, thật sự là không còn tác dụng giáo huấn nữa, Liễu Quý Xuyên mới dập tắt ngọn nến, đặt ở một bên.

Ngón tay thon dài từ cổ du tẩu đi xuống, vuốt ve sáp gồ ghề lồi lõm trên da,đầu vú hồng nộn cũng bị sáp –tích tích — rơi lên không ít, dựng đứng lên phá lệ rõ ràng, từ cổ sáp –tích– tới dưới háng trên đùi, phá lệ sắc tình, hai chân đã không còn cảm giác, có lẽ đây cũng là trong cái rủi có cái may sao ?.

“Ô buông tha em, buông tha…… Em, cầu xin anh.”

Ngón tay hắn đặt nhẹ lên môi Tần Thục, cúi đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ tràn đầy sợ hãi của Tần Thục, khuôn mặt tuấn tú tà tứ gần như yêu nghiệt này , là gương mặt bình sinh mà Tần Thục sợ hãi nhất .
“Lại không ngoan, Tần Nhi gọi tôi là gì?”

“Lão công…… Lão công, thân ái, ca ca…… Chủ nhân, phóng, buông tha em.” Tần Thục đem tất cả xưng hô mà hắn muốn nghe đều hô lên một lần, Liễu Quý Xuyên một bên cười, một bên động thủ cởi dây lưng.

“Bây giờ, tôi thích em gọi tôi lão công, một ngày không thao em, phía dưới khôi phục không tồi, hôm nay nếu làm tôi không thoải mái , sẽ trừng phạt em, liền đem em thao hư.”

“Ô a, à không! Đã trừng phạt rồi, tha cho em, lão công, lão công cầu xin anh.”

Quần tây màu đen cởi ra, thời điểm tích sáp cự vật đã sớm cứng lên , bên trong quần lót đã sưng to thành một cái lều, phóng xuất ra đồ vật trướng tím quá mức thô to dữ tợn , gân xanh sung huyết vờn quanh.

Không biết so với người bình thường lớn hơn mấy lần, vậy mà ngay cả bôi trơn cũng không cần, nâng một chân Tần Thục lên , trực tiếp hướng bên trong cắm vào.

Tần Thục thống khổ há to miệng, nam nhân lạnh nhạt cúi đầu nhìn, một tấc lại một tấc xâm nhập vào, nắm một phen vú mềm mại xanh tím .

“Biết tôi không thích nghe lời gì còn dám nói, trừng phạt em là việc của tôi, không cho phép phản kháng, vô luận phạt em bao nhiêu lần cũng không đủ! Nằm yên đem thân hạ hầu hạ tôi thật tốt, nói lời mà tôi thích nghe, bằng không huyệt dù có chảy máu, tôi cũng sẽ thao tiếp .”

“Lão công…… Lão công!”

Nội tạng Tần Thục đều đã đau đến run rẩy, đôi tay không thể động đậy, đôi môi run rẩy, biết là trốn không thoát, ngậm nước mắt dùng hết lời nói thô tục mà hắn đã dạy, liều mạng lấy lòng hắn.

Toàn căn đi vào hoàn toàn, Liễu Quý Xuyên thoải mái nâng mày, âm đạo khô ráo bị trừu vài cái liền bắt đầu ướt át, dạy dỗ nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có hiệu quả.

“Tần Nhi cũng thật dâm đãng a, liền thao em sảng!”

Chống đối không được vài tiếng thì liền thừa nhận khoái cảm , tay rũ ở bên run rẩy, trong miệng vô lực phun ra rên rỉ, phối hợp để hắn cắm huyệt được thoải mái hơn, không biết lặp lại bao nhiêu lần, hắn vĩnh viễn đều không chê lời nói dâm đãng mà Tần Nhi của hắn nói ra.

“Thao chết em… Ngạch… Lão công, chủ nhân tốt thao chết em, thao chết em…”

Nước mắt vô ý thức chảy ra, thân mình rách nát chung quy đã biến thành vật phẩm tùy ý hắn nắm bóp trong tay, thật muốn hắn thao chết mình, như vậy cũng là một lại giải thoát.
Liễu Dục đối diện với gương mà thoa thuốc, xương gò má sưng lên, hàm dưới lãnh ngạnh căng chặt, thoạt nhìn lạnh nhạt xa cách, đầu ngón tay dính thuốc mỡ bôi lên, bĩu môi, trên mũi cao thẳng cũng bị móng tay cô cào mất một tầng da.

Đau muốn chết, một khuôn mặt tuấn tú đều sắp bị hủy dung, trong lòng giãy giụa, nuốt không trôi nộ khí này.

Bình luận (0)

Để lại bình luận