Chương 47

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 47

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Một cái tay khác của hắn đột nhiên hướng xuống dưới thân cô sờ soạng, Vệ Duy Nhất vội vàng bắt lấy cánh tay hắn.

“Đừng!”

“Tinh dịch phía dưới cũng đem lấy ra sạch sẽ rồi đúng không? Ai cho phép em làm vậy? Hả?Có phải em cảm thấy mình sống quá lâu rồi phải không .”

Hắn cắn răng,nhẫn nại đã tới cực hạn rồi, bắt lấy cánh tay cô , trở tay đem hộp thuốc ném cho Ngô Đoạn, không nói hai lời đem cô khiêng lên vai bước đi.

Nháy mắt khi đi vào trong phòng, hắn đem cô quăng xuống , Vệ Duy Nhất trực tiếp cuộn tròn trên mặt đất hai tay ôm đầu phòng bị .

“Em cho rằng tôi muốn đánh em ?”

Cô chỉ lộ ra đôi mắt bên trong tràn ngập sợ hãi.

“Chẳng lẽ không phải sao? Cậu trừ bỏ đánh tôi chính là cưỡng gian tôi, có chuyện gì khác sao?”

Hắn giận quá hóa cười, trong lòng lộp bộp bỗng nhiên có cảm giác hắn ngay cả loại súc sinh chó má cũng không bằng, xoay người đi lấy dây thừng.

“Em chờ đó cho gia!”

Dứt khoát đã không làm thì thôi, nếu đã làm phải làm đến cùng, dù sao ở trong tâm cô hắn cũng không phải dang người tốt lành gì, yêu của chính là đem cô giết chết , cũng tốt hơn so với nhìn cô chạy trốn khỏi hắn!

Chờ hắn lấy dây thừng quay đầu lại thì nhìn thấy cô từ trên mặt đất bò dậy, lấy đồ gì đó ở trong túi bỏ vào miệng mà nuốt.

“Em mẹ nó vừa nuốt cái gì !”

Liễu Dục ném dây thừng trong tay xuống , hướng về phía cô chạy tới, bắt lấy tóc cô để côi cúi đầu xuống , vỗ sau lưng cô rống giận, “Nhổ ra cho tôi, nhổ ra!”

Cô che yết hầu lại, liều mạng nuốt xuống , Liễu Dục trực tiếp bóp miệng cô ra, đem ngón tay vói vào mà moi đào, ánh mắt hung ác tức giận mang sát ý trừng mắt, “Tôi nói em nhổ ra!”

“Khụ…… Nôn!”

Vệ Duy Nhất dùng hết sức lực toàn thân muốn đẩy hắn ra, hành động này lại chọc điên Liễu Dục, lôi kéo tóc cô trực tiếp đem đầu cô hướng lên trên tường đập xuống, “Tôi nói nhổ ra,…. nhổ ra a!”

Đầu bị đụng đến phát ngốc, cô đau quá, liền đến nuốt cũng quên mất, Liễu Dục đem ngón tay vói vào trong cổ họng cô, đem năm viên thuốc còn dính nước miếng từ trong miệng cô moi ra.

“Em mẹ nó dám uống thuốc tránh thai? Em còn dám uống thuốc tranh thai trước mặt lão tử phải không! Tôi hôm nay nhất định phải bắn vào tử cung em, tôi cố tình muốn cho em mang thai!”

Hắn đem cô ném trên giường, hai tay vung lên xuống năm lần đã cởi sạch quần áo của cô , Vệ Duy Nhất đau đầu mà khóc ra , nức nở đẩy bờ vai của hắn, không hề sức lực nên thanh âm phá lệ giống như đang làm nũng .

Liễu Dục đang nổi nóng, đem cổ tay cô cột lại buộc trên đầu giường.

“Em chọc giận tôi rồi Vệ Duy Nhất, ai cho em chạy, ai cho em uống thuốc! Tôi xem em là chán sống rồi.”

Bàn tay hắn— bạch bạch– hướng lên vú mà đánh không ngừng,hai vú bị hắn đánh đến sưng lên rồi mà hắn vẫn không chịu buông tha cho cô, lấy ra dầu bôi trơn trong thùng kia ra, vặn nắp bình, cởi quần,đổ dầu bôi trơn lên côn thịt của mình, một bên đổ một bên mắng.

“Tao hóa, dám uống thuốc, tôi hôm nay nhất định phải làm chết em! Đem bụng em bắn lớn, bên trong toàn bộ đều chứa tinh dịch của lão tử , tất cả đều rót vào tử cung em, mang thai con của tôi, không phải thích uống thuốc sao? Tôi làm em mang thai, cả ngày đều ngậm vú hút sữa của em!”

Rót xong cả một bình dầu bôi trơn, hắn không lưu tình chút nào cắm đi vào, bất cứ lúc nào chỗ nào, tao bức này đều chặt làm hắn sảng muốn chết, đối với cô mà nói là một hồi cưỡng gian khó chịu không thôi , nhưng với hắn lại thoải mái đến hít thở không thông.

“Không phải không muốn lão tử thao em sao? Vậy em kẹp chặt như vậy làm gì! Cố ý câu dẫn tôi có phải không, giết chết em! Em cái đồ đê tiện, nói không muốn tôi thao, thân mình còn thành thật như vậy!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận