Chương 93

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 93

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Vừa vào phòng, Mạc Viễn đã như thế này.
Hắn không nói một lời, mặc cho cô hỏi bao nhiêu lần nhưng hắn chỉ im lặng giơ tay lột quần áo trên người Giang Khê.
Gấp gáp đến mức chờ không nổi dù chỉ một giây.
Giang Khê sợ hãi vô cùng, không biết hắn bị gì, cứ im lặng không chịu nói tiếng nào mà hành động rấtthô bạo, khiến cô đau đớn.
“Ông xã… anh sao vậy, Mạc Viễn… Mạc Viễn.”
Hắn ấn cô lên sô pha, côn thịt đã chờ sẵn, ma͙nh mẽ đâm vào tiểu huyệt không một chút chần chừ.
“A…”
Giang Khê bấu vào sô pha, ngửa cổ kêu lên.
Nước mắt ầng ật rơi xuống, sau đó cô không chịu nổi gục đầu xuống.
Người đàn ông phía sau không dừng lại, bấu chặt lấy e0 cô, côn thịt đâm vào rút ra mang the0 những tiếng bạch bạch của da thịt.
Cơ thể Giang Khê rung lắc trên sô pha, ngực bị ma pháp đến nỗi khó thở.
Nước mắt cô rơi không ngừng, răng cắn chặt lấy môi, tự nhủ với bản thân hãy cố gắng chịu đựng sẽ mau chóng kết thúc thôi.
Giang Khê vừa nghĩ xong thì cơ thể bị Mạc Viễn kéo lên.
Hắn lôi cô đi tới bên ban công, rèm cửa bị kéo sang, khung cảnh bên ngoài hiện ra trước mắt bọn họ.
Cạch…
Hắn mở cửa ban công, gió lớn lùa vào tɾong phòng, tia nước bắn lên cơ thể Giang Khê.
Mạc Viễn dùng tay vòng qua cổ Giang Khê siết chặt, kéo cô đi ra ngoài.
Côn thịt chưa từng rời khỏi tiểu huyệt dù chỉ một giây.
“Không… đừng ra ngoài.”
Nhưng cô không thể ngăn cản hắn, cơ thể hai người nhanh chóng bị nước mưa làm ướt.
Trên người hắn vẫn còn áo sơ mi, bây giờ nó đã gần như trở nên tɾong suốt, dán chặt lên người, lộ ra đường cơ bắp ma͙nh mẽ và hai núm đen ở trên ngực.
Mạc Viễn cởi cút áo, vo thành một cục rồi quăng sang một bên.
Sau đó hắn vươn tay kéo cô gái trần ͙truồng đang muốn bỏ trốn.
Cổ ͼhân Giang Khê bị nắm lấy, cả người bị kéo trượt trở về.
“Đừng mà… Hu… hu…”
Cô bị lật lại, mặt bất ngờ bị hắn tát vào một cái.
Giang Khê sỡ sừng, từng sợi tóc trên da đầu đều đang run rẩy.
Cô ngẩng đầu nhìn hắn, thấy gương mặt đáng sợ của người đàn ông, hai mắt hắn rấttối, như bị bóng đêm nuốt trọn, không thấy tròng trắng ở đâụ
Trên đỉnh đầu là tia xét chói mắt, bầu trời chớp một cái, ánh sáng hắt vào bóng lưng hắn.
Giang Khê mới thấy được con ngươi đỏ tươi đang nhìn chòng chọc vào cô, như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
“A…”
Cô nhắm mắt hét lên, lấn át cả tiếng mưa rơi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận